Thursday 30 August 2012

The Wonder of the River

Cottonwood Campsite in Horsethief Canyon
Wow. The summer is quickly coming to a close and I am so proud of the amazing trips that Moab staff and volunteers put on this year. It was certainly a whirlwind, but as I reflect on our season I feel an overwhelming sense of joy. Although the river was low and the days were hot (hottest July in recorded history) we were able to take people from all walks of life through beautiful wilderness and create lifelong memories not only for our participants but also ourselves.

I personally will never forget the beautiful mid morning hymns sung by the 8th grade girls of Madeline Choir School, the quirky fishing techniques that the Logan River Academy boys utilized when there wasn’t a pole or line to be had, the humility that the young adults of Utah Youth Mentor Project bestowed upon all of us, and the righteous laughter and love that was shared on the FA trip.
Splore is truly something special made possible by all of those that dedicate their time and energy into making these trips happen. I would like to thank all of our volunteers, staff, friends, and family for helping to keep this wonderful organization afloat. Without all of you, our participants may never know the wonder of the river and the thrill of the rock.
 
Becky is Splore's River Manager. She lives in Moab where she is able to perfect her Frisbee golf game, wear flip-flops 90% of the time and play with her landlady's chickens. 


S H A D E S





The different Shades of Sky

With so much of rain this August and the never ending traffic there were few things still worth remembering - the cold breeze, a beautiful sunset and the different shares of the sky...




Fastrack Watch : Product Photography

Product Photography : Fastrack watch
Exif data :
Camera : Canon PowerShot A3300IS
f-stop : f/2.8
ISO 400
Focal Length : 5mm

This was my attempt for product photography. Exif data is provided for this image under caption of the image. Home setup .

  • How to click this type of image ?
          Getting started to click a product photography make sure you have a good product to shoot for, take a good background e.g white plain background or black background , i have used white card paper as a base and for back of the watch and a dark room.

For those who have not used a lightning setup , I have used a small torch like led flash .
I have used the flash light just to make my watch strap a bit shiny and not to make the setup dark.
I have bounced the  inbuilt flash light of my digital Canon camera.

  • How i bounced the flash of Digicam ?
          To bounce a digital camera flash you need a white blank visiting card , I learned this technique from my fellow friend. Hold the visiting card near your camera flash make it sure it facing towards the ceiling and has covered the entire flash and no flash can penetrate through the visiting card from sides.
This will be difficult for the first time but you will surely get a good pic after several attempts.

Another method of bouncing the flash is shown in this image :
Image source :  http://digital-photography-school.com
Follow me on facebook : http://www.facebook.com/VipulSangilkarPhotography


Long Exposure Photography : Thunder Strike

Exif Data
Camera : Canon Powershot A3300IS
f-stop : f/3.2
Exposure / Shutter speed : 15seconds
IS0-80

We always watch Thunder Strike , and we wonder how to capture them as they strike within seconds before  you adjust your camera and click them.
Thunder Strikes are mostly captured with Long exposure settings.

Long Exposure Photography is nothing but increasing your shutter speed and aperture level.

  • How to adjust shutter speed and aperture value ?
          Most of the digital camera's today have various effects available , my Canon Powershot A3300IS has one of the effect known as "Long Shutter Speed". Dslr's and other point and shoot camera's also have Manual mode available on their dial.
You just have to increase the shutter speed so that when you release the shutter maximum light can be captured during this duration.
I have used 15sec shutter speed available on my cam , this was maximum shutter speed available on my Canon.
You must used a tripod or some stable surface to avoid shaking the cam while capturing lightning strikes.
And most important you must have is patience to capture the best shot.
You must see where exactly lightning is striking repeatedly and keep your camera ready on tripod or a flat surface , as soon as you see the lighting striking you should release your shutter and let it capture the Lightning.
This is not easy for the first time but after practicing you can get an awesome shot !
I got this shot after several attempts.
Try it Out with firecrackers also.
Enjoy keep clicking !



BBQ Saumon Grillé

Je prolonge encore un peu les vacances avec des produits de la mer. Certes, on n'a rarement vu des saumons sur la côte landaise mais peu importe. Le saumon vient de la mer et j'aime la mer. C'est mon point de vue de la chose. Un peu tiré par les cheveux je le reconnais. Mais le barbecue renforce le côté vacances, alors ça marche presque. 
Non sans rire, cette recette prends environ 5 minutes (grâce au mini-hachoir !!!) et c'est franchement super bon. Je sais que généralement, on fait griller le poisson des deux côtés seulement la peau du filet est restée soudée à la grille du barbecue. Ne voulant pas diviser mon poisson en 1000 miettes, j'ai choisi de le faire cuire à l'unilatérale. Comme ça, le poisson est resté tendre et c'était parfait.

Veuillez excuser la photo, je ne sais pas photographié le saumon. J'adore ça mais c'est tellement peu photogénique. J'ai fait de mon mieux.

BBQ Saumon Grillé

BBQ Saumon Grillé

Préparation : 5 minutes
Cuisson : 20 minutes

Pour 4 personnes
Ingrédients :

- 1 cuillère à soupe d’huile de sésame
- 3 gousses d’ail
- 1 petit morceau de gingembre frais pelé (ou à défaut, 1 cuillère à café de gingembre en poudre)
- 2 cuillères à soupe de jus de citron
- 2 cuillères à soupe de sauce soja
- 1 ½ cuillère à soupe de ketchup
- 2 cuillères à café de cassonade
- 1 pincée de piment doux moulu
- 4 filets de saumon frais


Dans un mini-hachoir, mixez l’huile, l’ail et le gingembre jusqu’à ce que l’ail et le gingembre soient finement hachés. Ajoutez le jus de citron et les 4 ingrédients suivants. Mixez.

Faites mariner les filets de saumons dans la moitié de cette sauce.

Faites griller le saumon sur la grille d’un barbecue une vingtaine de minutes en les badigeonnant régulièrement de sauce.
Servez.


Mots-clés : saumongrillé,barbecuerapidefacile, végétariensojaail,gingembresésame 

Wednesday 29 August 2012

Comme un air de campagne

La campagne à 15 minutes de Paris, ça vous direz ? 
Bon par contre, l'idée des tongs n'était pas forcément judicieuse. Quoique hier, j'ai marché 12,43 km avec (oui, j'ai calculé) alors je peux bien les mettre pour aller cueillir mes légumes. Je ne vous raconte pas l'état de mes pieds après ça mais maintenant, j'ai des fruits supers bons qui viennent tout droit de l'arbre.
Et puis, c'était aussi l'occasion de prendre des photos (pour changer !). J'ai testé de nouveaux réglages couleur / lumière. Je suis totalement obsédée par la combinaison mise au point macro/ faible ouverture. J'adore le rendu du premier plan net associé au flou du second plan. 










Về làm vợ anh nhé, hứa không bắt cọ toa-lét đâu

Truyện ngắn tình cảm lãng mạn, truyện ngắn hay, sách hay

Về làm vợ anh nhé, hứa không bắt cọ toa-lét đâu 

"Về làm vợ Anh nhé. Hứa, không bắt cọ toilet. Ok?"
"Uh, về thì về. Không cọ toilet thật nhé!"
Không đẹp sắc sảo, không trắng, không sở hữu ba vòng tuyệt đỉnh cũng không búp bê như những cô nàng hot girl đang đình đám trên FB. Nhưng phải nói là Thanh khá xinh, mái tóc dài chấm eo khiến nhiều ánh mắt phải với theo khi Thanh lướt qua. Thanh cảm thấy mình cũng có quyền kiêu kì khi có lời làm quen từ những anh chàng lạ.
"Nào chuẩn bị quần áo đi, Anh qua rước về làm vợ bé"
"Không thích làm vợ bé đâu, ghét lắm"
"Uh, thế thì làm vợ nhỏ vậy. Vợ bé nhỏ của Anh"
"Uh. Vợ nhỏ"
Tuấn không điển trai, không vạm vỡ cũng không dẻo miệng như những anh chàng hot boy hay đưa đẩy những lời tán tỉnh. Tuấn ít nói, ít cười, ít giao tiếp với người lạ. Đóng hộp xung quanh Tuấn là bốn bức tường công ty. Trước mặt là computer, bên trái là midi-control, bên phải là micro. Tuấn yêu công việc đang làm, đam mê và hết mình với nó mặc dù Tuấn luôn phải bỏ tiền túi ra để nuôi niềm đam mê ấy. Khá nổi tiếng trong lĩnh vực Tuấn đang hoạt động, chỉ cần một lý do đó cũng khiến nhiều cô gái xinh tươi sẵn sàng lao vào vòng tay Tuấn.
"Em ơi, điện thoại Anh số mấy nhỉ?"
"acb...xyz. Mà Anh hỏi lạ nhỉ, điện thoại Anh mà Anh không nhớ, trong khi số của Em thì Anh bấm không cần nhìn bàn phím."
"Thì Anh suốt ngày nhắn cho Em thôi mà, Anh có bao giờ gọi cho Anh đâu"
"Giọng Em nghe cũng hay ho đấy nhỉ?"
"Hay thế nào Anh?"
"Không chanh chua, đanh đá như những người con gái mà Anh đã từng nói chuyện"
"Ơ, thế Anh không biết bạn bè bảo Em là chua như giấm ah?"
"Đâu có"
Tuấn cảm thấy mình đã không sai khi quyết định điện thoại cho Thanh. Tiếp xúc, làm việc cũng như đàm phán với bao nhiêu đối tác, lớn có, nhỏ có, thế lực có, quan chức có, thế mà chưa bao giờ Tuấn cảm thấy ngượng ngùng như thế này. Ngồi nghiêm trang trên ghế bành giám đốc, đưa tay chỉnh lại caravat, Tuấn nhấc điện thoại gọi cho người con gái chưa một lần gặp gỡ. Một chút trẻ con, nhưng ngọt ngào, nhỏ nhẹ khiến Tuấn thấy trái tim mình như mềm đi. Tuấn mỉm cười.
...
"Anh ơi, mai em đi Hà Nội và Sapa một chuyến. Một mình thôi. Anh làm hướng dẫn viên không thù lao cho Em được không."
"Sẵn sàng thưa tiểu thư."
"Anh ơi, Hà Nội bụi quá Anh ah. Lúc nãy taxi còn chở Em đi lòng vòng nữa chứ"
"Ah, chắc thấy giọng con gái miền Nam nên bắt nạt Em đây mà. Hà Nội thế đấy Em. Một ngày nào đó Anh sẽ chỉ cho Em thấy những nét đẹp chỉ Hà Nội mới có"
"Anh ơi, danh sách những món Em muốn ăn và những nơi Em muốn đến ở Hà Nội, Anh dẫn Em đi nha"
"Để Anh xem nào: phở cuốn Trúc Bạch, nầm nướng Mã Mây, bún đậu mắm tôm ngõ Phát Lộc, nem tai Lò Sũ... trời cả chè trôi nhà bác Phạm Bằng ah. Sao Em biết nhiều thế, Anh ở đây bao nhiêu năm mà còn không biết."
Một ngày bắt đầu lúc 8h, Tuấn nhảy lên bus đến công ty như thường lệ. Ai cũng bảo giám đốc mà sao lại đi bus. Tuấn nhếch môi. Cứ thế đều đặn hai tuyến bus hàng ngày. Tuấn thích cái cảm giác ngồi nhìn người qua lại, chỉ im lặng và cảm nhận. Tuấn không thích gồng mình chen lấn giữa dòng người xe tấp nập mỗi khi tan tầm nên thường về nhà khá muộn. Nhiều đêm Tuấn họp với đối tác nước ngoài tới 4h sáng. Ăn vội bát mì úp cho bữa tối và hộp cơm thịt kho cho buổi trưa. Thế là xong một ngày. Tuấn thèm lắm cái cảm giác ăn cơm gia đình, nên mỗi khi có cơ hội như thế Tuấn luôn trân trọng.
"Anh dừng xe ở đây, Em xuống hỏi đường bác kia nhé. Anh mà hỏi mọi người lại tưởng Anh trêu họ"
"Chán Anh ghê, thế mà cũng nhận lời làm hướng dẫn viên cho Em. Chẳng những Em không trả công mà còn phạt Anh đấy nha."
"Anh đang chờ Em phạt đây. Em phạt Anh hôn Em một nghìn cái nhé"
"Ew ôi. Con trai Bắc ai cũng khôn như Anh thế ah. Em phạt Anh thêm một ngày dẫn Em đi Lăng Bác, Chùa Một Cột, Quốc Tử Giám, Hồ Gươm, đường Thanh Niên, cầu Thê Húc... phạt thêm một ngày làm nhiếp ảnh gia không công cho Em"
...
"Thế, thế... Em đứng gần vào Anh mới lấy được tháp rùa chứ. Nào cười nào... 1, 2, 3 Em xinh lắm"
"Anh vào đây, chụp chung với Em một tấm nha"
Thanh khoác nhẹ tay Tuấn, hơi ấm của Tuấn tỏa ra, thấm nhẹ vào làn da mỏng manh đang run lên vì gió lạnh. Thanh không quen chịu lạnh, cái lạnh làm Thanh nhức đầu, khó chịu, làm Thanh đánh bò cạp liên hồi.
"Em khoác tay Anh thế này luôn được không, cho ấm?"
"Được chứ. Em làm thế này tốt hơn này" Tuấn vòng tay ra sau, nắm nhẹ tay Thanh, kéo lên và giữ chặt như sợ khoảnh khắc vuột mất.
"Anh hư lắm. Em phạt Anh mới được"
"Phạt. Nhất trí là phải phạt thôi. Anh hư thật mà. Em phạt Anh hôn Em một trăm ngàn lần nhé!"
"No no. Em phạt Anh phải dẫn Em đi thêm Sapa nữa nha. Hai ngày, chỉ hai ngày nữa thôi"
Mai Tuấn có một cái hẹn khá quan trọng với đối tác, hợp đồng mà Tuấn đang theo đuổi cả tháng nay. Nhưng nhìn vào mắt Thanh, Tuấn không thể nói lời từ chối. Tuấn tắt điện thoại và gật đầu. Không hiểu sao khi bên Thanh, Tuấn mới cười thật sự, giòn và thành tiếng. Bên Thanh, Tuấn thấy thoải mái, được là chính mình, Tuấn không còn phải mang bộ mặt của công việc, không phải cười xã giao, cũng không phải giữ vị thế của mình trước mặt đối tác. Thậm chí có lúc Tuấn thấy mình trẻ con theo những tiếng cười của Thanh.
"Em lạnh lắm ah" Tuấn cởi chiếc áo khoác duy nhất của mình ra đắp lên người Thanh Thanh đang rên hừ hừ vì lạnh. Thiếp đi trên vai Tuấn. Vòng tay ra sau ôm chặt Thanh vào lòng, Tuấn cảm thấy Thanh thật nhỏ bé và muốn che chở Thanh đi suốt quãng đường còn lại của cuộc đời. Chuyến tàu đêm Hà Nội - Sapa vẫn xình xịch chuyển bánh.
"Anh ơi, Em thổi ra khói này" Gương mặt Thanh sáng bừng lên như đứa trẻ được mẹ cho quà. Tuấn cầm hai tay Thanh xoa nhẹ vào nhau và đặt lên gò má đang hồng lên vì lạnh của Thanh.
"T. Em viết chữ T lên đây nha Anh. Là Tuấn tên Anh đó. Lêu Lêu. Thế là đã ghi dấu ấn của Anh lên đỉnh Hàm Rồng rồi nha"
"Sao lại T. Thế thì Anh ghi thêm số 2 vậy. T2 nhé. Anh muốn Em lúc nào cũng bên cạnh Anh"
"Em vẫn đang bên cạnh Anh đấy thôi"
"Anh muốn bây giờ, sau này và mãi mãi"
"Vì sao"
"Vì Em rất bình thường nhưng rất đặc biệt. Em là người duy nhất có thể làm Anh cười, cười thật sự"
...
"Trời. Anh ơi, sao mặt trăng lại có thể to thế hả Anh?"
"Ngốc thế. Em không biết là Em đang ở cao hơn mặt nước biển 1600m ah. Tức là Em đang gần hơn mặt trăng 1600m so với nơi Em thường đứng đó, ngốc ạ!"
"Sao Anh lại nói Em ngốc?"
"Anh mắng yêu Em thôi mà"
"Anh ơi, mình ngồi xuống đây ngắm trăng một lát được không Anh?"
Thanh kéo tay Tuấn ngồi xuống bậc tam cấp nhà thờ mà chưa kịp để cho Tuấn phản ứng. Thanh luôn khiến Tuấn phải làm những điều trước đây Tuấn chưa bao giờ làm và cũng không bao giờ tưởng tượng có một ngày mình sẽ làm. Thanh như một món quà mà Tuấn luôn háo hức muốn biết bên trong lớp giấy ấy là gì. Nhưng mỗi khi mở hết lớp giấy này ra, Tuấn lại thêm một bất ngờ vì lớp giấy khác.
Hai đôi bàn tay lồng vào nhau, Thanh dựa nhẹ đầu vào vai Tuấn, cả hai cùng ngước lên ngắm trăng. Tròn vành vạnh. Tiếng thổi khèn văng vẳng vang lên từ phiên chợ tình. Từng đôi dập dìu bên nhau. Tuấn khẽ đặt nhẹ lên môi Thanh một nụ hôn ấm giữa cái lạnh tháng giêng.
...
Tuấn biết chỉ mai thôi, Tuấn và Thanh lại phải xa nhau 1769km. Muốn nắm tay Thanh thêm một chút nữa, muốn ôm Thanh thêm một lần nữa, hay muốn hôn Thanh một nụ hôn nữa thì Tuấn lại phải chờ đợi. Tuấn cảm giác tim mình như chùng xuống khi nghĩ đến cảnh ngày mai Tuấn lại phải mang bộ mặt của công việc, phải ngày hai lần xe bus, phải ăn cơm hộp buổi trưa và phải mì úp buổi tối... Tuấn sợ cảm giác thiếu tiếng nói líu lo, tiếng cười trong trẻo của Thanh thiếu cả cái nheo mắt, bĩu môi và giơ tay chữ V của Thanh nữa. Tuấn sợ cảm giác một mình khi không có Thanh bên cạnh.
"Anh về đi, tàu sắp chạy rồi"
"Anh về đây"
"Anh về thật chưa?"
"Anh về thật rồi mà. Anh chạy nhanh lắm"
"Ơ, sao Em khóc, nín đi Anh thương"
"Anh về rồi sao Anh biết Em khóc"
Tuấn vừa thở hổn hển vừa bấm tin nhắn cho Thanh. Phải chạy thật nhanh Tuấn mới kịp vòng xuống cuối tàu và vòng lên toa 1 Thanh đang ngồi. Tuấn sợ Thanh khóc khi thấy Tuấn đang đứng dưới ga. Thanh vẫn dõi mắt về phía Tuấn bước đi mà không biết Tuấn đang đứng sát bên cửa sổ Thanh ngồi. Thật gần. Tuấn luôn thế. Luôn chở che, dõi theo Thanh luôn bên Thanh thật gần. Tàu dần dần lăn bánh. Thanh nức nở như đứa trẻ con bị giật mất kẹo. Thanh biết người mà Thanh đã bỏ lỡ bao năm qua là Tuấn.
...
Thế rồi Tuấn quỳ xuống, nâng nhẹ tay Thanh, lấy từ trong túi áo măng tô ra chiếc nhẫn "Về làm vợ Anh nhé! Hứa, không bắt cọ toilet. Ok?" "Dạ. Không cọ toilet thật nhé." Mặt Thanh ửng hồng dưới ánh nắng, nhớ lại câu đầu tiên Tuấn làm quen với Thanh, khẽ cười.

-The End-

Đón đọc rất nhiều sách hay, truyện ngắn hay tại SOLO.vn


80 triêu cho 1 một lời hứa

80 triêu cho 1 một lời hứa
80 triệu cho 1 lời hứa
Sách hay, Truyện ngắn hay nên đọc, truyện tình cảm lãng mạn

80 triêu cho 1 một lời hứa


Bốp !

Cả 5 ngón tay in hằn lên mặt Vũ.

Cái tát quả thật rất đau , nhưng Vũ vô cảm với cái đau thể xác này. Phải chăng với cậu , cái tát này còn quá dễ chịu so với những thứ cậu chịu đựng ở ngôi nhà này.

-Thằng chó , tao đã bảo mày không được động vào đồ của tao cơ mà !

-Nhưng thưa cậu chủ , tôi chỉ dọn dẹp phòng của cậu thôi mà?

Vũ luôn khiêm nhường trước Khánh-cậu 2 nhà họ Đặng.

Bốp ! Lại một cái đạp nữa vào bụng cậu. Vũ như là một cái bich bông để mặc cho Khánh đánh đập hành hạ , đơn giản một điều. Khánh là chủ -còn Vũ là người hầu.

-Có chuyện gì vậy cậu Khánh.

Ông quản gia cùng một số người làm khác chạy đến.

-À ! Ông đây rồi ! Nhốt thằng này vào bếp , từ giờ nó không được phép làm bất kì việc gì ở trên nhà.

Nghe rõ chưa?

-Dạ ! Vâng !

Khánh nói kiểu rất hách dịch , đơn giản hắn là Chủ.

Vũ đi từng bước lếch thếch xuống bếp mang theo tâm trạng như mọi ngày......

Nhục !

Nhục nhã !

Cậu - Lâm Duy Vũ

Tuổi đời mới 17

Cách đây 5 tháng ,gia đình đấm ấm của cậu bị siết nợ , cha mẹ cùng đường đã ôm nhau về nơi vĩnh hằng.

Bỏ lại cậu với số tiền nợ lớn.

Cậu bị bắt về làm người ở để trừ nợ dần cho những sai lầm mà bố mẹ cậu để lại.

Những người làm khác xót xa nhìn Vũ nhưng biết làm gì để giúp cậu.

Bọn họ cũng như Vũ, đều gánh trên mình một món nợ với nhà họ Đặng nên luôn phải chịu kiếp trâu kiếp ngựa ở ngôi nhà này.

Tối hôm đó , nhà họ Đặng có một bữa tiệc lớn. Con gái duy nhất của dòng họ -Đặng Thái Quỳnh Anh vừa chữa bệnh thành công ở Mỹ về.

-Nhanh lên !

Tiếng ông quản gia thục giục phòng bếp , người làm chạy đôn chạy đáo , vào những ngày này họ đều muốn thể hiện mình là một người làm tốt trước mặt chủ , chỉ mong muốn được những đồng tiền thưởng , để gánh bớt được phần nào những món nợ mà họ đang mang.

Duy nhất chỉ có một người làm là không như vậy.

Anh ta ngồi gục đầu vào thành bếp , hai tay ôm đầu gối. Mắt nhìn về khoảng không đen kịt ở sân sau.

-Vũ ! Mau mang cái này lên trên kia !

Tiếng quát của ông Thắng - Người đầu bếp già kéo cậu thoát ra khỏi những suy tư.

Cậu giật mình, bê vội đĩa gà quay ra tiền sảnh. Nhưng vừa đi cậu ta chợt nghĩ đến điều Khánh nói sáng nay. Cậu lúng túng không biết phải làm sao.

-Trông anh có vẻ mệt , để tôi giúp anh mang ra nhé

Một cô bé xinh xắn tiến đến phía cậu.chưa đợi cậu trả lời cô bé đã đưa đôi bàn tay thon thả , trắng muốt ,đỡ lấy đĩa gà to bự từ tay cậu.

Tay chạm tay - Đôi tay thô ráp của cậu chạm nhẹ vào bàn tay thon thả đấy.

Một luồng điện sẹt qua người cậu.

-Ơ ! Cô ơi....nhưng....

-Không sao đâu , tôi cũng quen việc này rồi mà !

Cô bé nhìn cậu cười tít mắt , vẫy bàn tay trắng muốt ra với cậu.

Cậu thấy lạ lùng ! chắc cô ta là khách mời của cô tiểu thư mới về. Cô ta nói gì nhỉ , đã quen với việc bưng bê ở ngôi nhà này sao.

Chẹp miệng !

Cậu đi xuống căn bếp tối tăm....

Cạch cạch , lạch bạch , keng keng.

Đã hơn 2 giờ sáng mà dinh thự họ Đặng vẫn còn những tiếng động.

Những người làm vẫn đang thu dọn lại những gì còn sót lại của bữa tiệc. Thân trâu ngựa thì phải vậy !

Với những người làm ở đây thì đêm cũng như ngày ,họ phải làm quần quật để kiếm đủ chi tiêu và dư ra một ít nào đó.

Cất xong những cái đĩa cuối cùng , Vũ thở dài ,cậu mệt.

Ngước đôi mắt , cậu thấy những vì sao qua lỗ hở của mái nhà bếp.

Xa xăm mà như rất gần. Cậu muốn tới đó. Phải chăng ở nơi đó - trên những vì sao tinh tú , bố mẹ cậu đang vi vu. Đang tận hưởng những gì mà ông trời ban tặng.

Nhìn đôi bàn tay phồng rộp , lở loét cậu......

HẬN.

HẬN đấng sinh thành đã bỏ cậu đi.

HẬN những kẻ đã lấy đi cuộc sống tự do của cậu.

HẬN ông trời sao không cho cậu những gì tốt đẹp.

HẬN chính bản thân mình , bất lực.

HẬN.............................

Và rồi cậu ôm cái HẬn đó vào giấc ngủ nhanh chóng.

Trời đã sáng ,nắng đã ngọt , chim đã véo von ,hoa lá đã thi nhau mở mắt !

Hít ! Hà !

Cô nắm mắt , hít một hơi thật sâu rồi từ từ thở ra đều đều !

Wow ! Thật thoải mái !

Với cô dù có đi mọi nơi trên trái đất này , mọi cảnh đẹp hùng vĩ cũng không mang lại cho cô cảm giác này.

Với cô không nơi nào đẹp bằng nơi mình đang đứng - Ban công lộng gió trước phòng cô.

-Chào tiểu thư !

-Tiểu thư !

-Tiểu thư đã dậy !

Những người làm vườn đã thấy cô bé. Họ chẳng lạ gì Quỳnh Anh , ở ngôi nhà này cô là người thân thiện nhất với nhũng người làm như họ.

Kìa !Cô bé đang vẫy cánh tay nhỏ xíu với họ , miệng cười tươi.

-Bác Hoa , chú huy ,Anh Phúc chúc mọi người một ngày tốt lành !

Hàng chục cánh tay đưa ra vậy lãi , mọi người làm nhìn thấy nụ cười tươi như hoa của cô bé như được tiếp thêm một chút sức mạnh ,một chút vui đời để bắt đầu một ngày khổ sai cực nhọc.

Cô bé vui lắm ,đã lâu lắm rồi cô mới lại được trở về nhà như thế này.

Được hít hà cái không khí trong lành như thế này.

Được tự do , được thấy những nụ cười của mọi người như thế này.

Đang miên man với hương hoa , gió thổi......thì :

Xoảng !!!!!!

Keng !!!

Bốp !

Bốp !

Sau tiếng động lạ đập vào tai cô bé là những câu chửi thề gay gắt của anh cô.

-Mẹ thằng chó này ! Tao đã cấm mày lên đây cơ mà !

Cô bé vội chạy xuống ,trước giờ anh cô có bao giờ đánh chửi người làm như thế này đâu. Nhất là khi có cô ở nhà !

Hiện trong mắt cô là cảnh : Khánh -anh 2 cô đang đạp liên tục vào đầu của một người làm đang ngã lăn ra.

Không kìm nén khỏi sự tức giận cô chạy đến xô Khánh ra chỗ khác

-Anh làm cái trò gì vậy?

Cô bé đỡ kẻ người làm dậy trong con mắt ngỡ ngàng của Khánh.

Máu từ mồm từ mũi của kẻ người làm chảy ướt cả tay áo cô. Quỳnh Anh hoảng hốt gọi vú Năm lấy bông gạc cầm máu.

Đau quá ! Sao ngày nào nó cũng hành hạ tôi thế này ! vũ ôm đầu hứng chịu những trận đòn của Khánh.

Tưởng chừng không thể chịu nổi nữa , nỗi HẬn cùng cơn tức giận chực tuôn ra thì một giọng con gái chen ngang vào.

Đến tận bây giờ khi ở trong phòng của cô ấy ,Vũ vẫn không thể tin người vừa cứu mình lại là Quỳnh Anh - Tiểu thư của dòng họ Đặng và hơn hết cô ta lại chính là cô bé tối qua cậu gặp.

Ôi ! Thế mà tối qua Vũ dám bảo cô ấy bê đĩa gà quay ra đấy? Ông chủ mà biết chắc cậu bị đánh chết thôi.

-Anh có bị sao nữa không?

Bàn tay trắng muốt của cô ấy cứ thoăn thoắt trên mặt Vũ.

-Tôi...tôi...

-Xin lỗi anh nhé ! Chả hiểu sao anh tôi lại như vậy?

Cô bé chắp tay , nháy mắt tinh nghịch với Vũ.

Cậu mỉm cười , mặc dù cái mặt cậu lúc này chả thể cười nổi.

-Anh vào đây lâu chưa?

Cô bé đưa cho cậu một viên kẹo , nhìn cái miệng chúm chím của cô ta thật đáng yêu.

-Ơ...à...tôi vào đây được 4 tháng rồi !

-Thảo nào ! Tôi thấy anh lạ lắm !

Cô bé đăm chiêu suy nghĩ làm vũ không nhịn nổi cười. Nhìn cái mặt cô ta thật dễ thương.

Thấy Vũ cười , quỳnh Anh cũng tự nhiên thấy vui và cô cũng cười

Trông ngôi nhà này không ai cả ngoài Vũ ra là người có cùng độ tuổi và đùa nghịch với Quỳnh Anh. Cô và cậu sớm có một tình yêu, mặc kệ cái quan hệ Chủ -Tớ.

Gió thổi vi vu trên những tán cây , những ánh nắng còn sót lại của chiều tà đang cố len lỏi qua từng kẽ.

Ở một góc nào đó của Hà Nội ! Có 2 người đang ngồi nhìn" ông mặt trời về với bà mặt trời ".

Hoàng hôn buông nhẹ ! Mặt trời đỏ rực đang chìm từ từ khuất sau những tán cây.

Cô gái ngửa mặt lên trời , đôi môi mỉm cười nhẹ !

-Anh nhìn kìa? Đám mây kia có hình lạ quá? Đố anh biết nó hình gì?

Cô gái chỉ cho chàng trai những đám mây trắng sốp trên bầu trời tà !

Chàng trai khẽ ngước đôi mắt , cậu nhìn đám mây rồi ngoảnh ra cô bé với bộ mặt ngây ngô không biết.

-Hình như nó chẳng có hình thù gì cả?

-Oẹ ! Sao anh dốt thế? Lêu lêu

-Thế em nghĩ nó là hình gì?

-Nếu em nói ra được nó là hình gì thì sao đây?

Nhìn cô bé đứng bĩu môi khoanh tay , chàng trai không nhịn nổi cười.

-Được ! Em thích gì cũng được?

-Nhớ nhé !

Cô bé khoái trá cười týt chạy lại thì thầm bên chàng trai.

-Ngốc ạ ! Đó là hình" đám mây "! Hahahaha

-Ặc ! Lừa anh à !

-Ai biết ! Thế là anh nợ em một lần nhé !

-Thôi được ! THế giờ đến lượt anh?

-Yes ! Thoải mái đi ! Hihi

Chàng trai nhìn đám mây trôi xa xa , mỉm cười.

-Đố em ! Nếu đám mây bên trái đụng vào đám mây bên phải thì sẽ có hiện tượng gì? Hehe

Cô bé lẩm bẩm :

-Đụng vào à !....cái gì nhỉ...hình như làm gì có hiện tượng nào sảy ra cơ chứ !..A !

-Sao ! Nghĩ ra chưa?

-Sồi ôi ! Dễ ợt ! nó sẽ sinh ra một đám mây to hơn ! Thế thôi !

Hahahahahahahaha

-Sai rồi !

-Á ! Thế nó là hiện tượng gì?

Cô bé phụng phịu , hờn dỗi. Chàng trai tiến đến !

-Hiện tượng này này !

chàng trai bất ngờ đặt nhẹ nụ hôn lên bờ môi mọng đỏ của cô bé.

Lưỡi chưa sang , nhưng môi đã ngọt kịp ngọt......S2

Cô bé bất ngờ ! chưa kịp định thần thì hiện tượng kì lạ đã chấm dứt !

-Đó đó ! Hiện tượng đó đó !

-AAAAAAAAAAAAAAAAAA! Đánh chết anh !

Trời đã sập tối ! Đôi trai gái cõng nhau về căn biệt thự to đùng phía trước - Dinh thự họ Đặng.

-Vũ này ! Cô gái lên tiếng.

chàng trai im lặng , chàng biết cô bé nói gì , vẫn là những câu nói như mọi ngày !

-Đừng ở đây nữa ! Cha em hình như đã biết được chuyện của chúng ta rồi !

-Kệ ông ta ! Anh sẽ sớm trả xong số tiền mà anh nợ ông ta , rồi anh sẽ cưới em !

-Nhưng.....!

-Quỳnh Anh à ! Hãy tin lời anh nói , dù ông ta có gây ra bất kì khó khăn nào anh cũng không sợ đâu?

-Em biết ! Vũ của em rất giỏi mà !

Cô bé gục vào lưng chàng trai ! Ngày hôm nay cô đã rất vui , nhưng đổi lại là sự mệt mỏi,đau nhức của bệnh tật.

Cô biết ! Vũ là một chàng trai can đảm ! Nhưng anh làm sao kiếm được số tiền lớn vậy để cha cô?

Nghĩ miên man ! Cô gục đi lúc nào không biết !

-Mẹ mày ! Con chó này ! Mày chết mẹ mày đi !

Từng câu chửi là từng phát gậy chan chát vào lưng Vũ !

Vũ không thấy đau ! Bởi niềm đau của cậu đã ở hết trên lầu ! Nơi quỳnh Anh đang được ông bác sĩ chữa trị.

-Mày biết em tao bệnh nặng mà dám lôi nó đi chơi à ! Mày có ý định gì ! Mẹ mày em tao mà làm sao , tao giết chết mày !

Vũ hối hận lắm ! Không phải cậu không biết cô bé bị bệnh. Nhưng chỉ nơi nào có 2 người, cậu và cô bé mới được sống thật với lòng mình , mới được trao nhau những xúc cảm của tình yêu đôi lứa.

Ở ngôi nhà này ! Thứ tình cảm của cô bé và cậu luôn phải khoác trên mình cái áo của sự quan hệ chủ tớ !

Cậu nào ngờ chỉ vì phút ích kỉ , chỉ vì một ít cảm xúc mà cậu đã gây ra lỗi lầm to lớn thế này.

Quỳnh Anh ơi ! Đừng bỏ anh !

Vũ sợ lắm !

Sợ cái cảm giác mất mát này lắm !

Sợ cái cảm giác mất đi người thân một lần nữa.

sợ cái cảm giác mất đi thứ duy nhất mình có được.

Sợ mất đi một nửa cuộc sống của mình.

Cậu ôm mình lăn lộn nghiệt ngã giữa sàn nhà. Cậu như vậy đâu phải do nỗi đau thể xác , vì bị đánh đập.

Đâu phải do những tủi nhục vì bị lăng mạ.

Mà cậu đang muốn thử cảm giác đau đớn tột cùng này. Liệu nó có bằng được đớn đau mà Quỳnh Anh đang gánh chịu hay không.

Không bằng !

Chắc chắn không bằng !

Đêm đã buông ! Cậu với những vết bầm tím , xưng húp trên thân thể lặng lẽ bước vào phòng cô bé !

Quả là liều lĩnh ! Cậu có thể bị đối xử như một con chó hay nặng nề hơn biến mất vĩnh viễn khỏi cuộc sống này , nếu như bị bắt được.

Nhưng tình yêu và sự bất chấp như tiếp thêm một nguồn lực , thúc đẩy cậu phải ở bên cô bé ngay lúc này.

Gạt mái tóc cô bé ra khỏi đống dây truyền lằng nhằng. Cậu thương quá !

Cô bé đã mất đi sự nhí nhảnh lẫn sự vui tươi thường ngày thay vào đó là gương mặt xanh xao , tím tái.

Cậu như bị bóp nghẹn con tim ! Cầm đôi bàn tay trắng muốt ! Cậu chùi chùi lên má !

Đâu rồi hơi ấm của em !

Đâu rồi sự tươi trẻ !

-Quỳnh Anh ơi ! Anh yêu em nhiều lắm !

Quay lưng ! Cậu toan bước đi thì vạt áo bị mắc vào thứ gì đó.

Quay lưng lại ! Bàn tay cô bé vẫn nắm chặt vạt áo cậu.

-V...ũ...

Cậu nắm chặt bàn tay cô bé ,thỏ thẻ.

-Anh đây ! có anh bên cạnh em đây !

Cô bé vuốt mái tóc cậu , sờ những vết bầm tím trên khuôn mặt cậu. Khóc !

Cô bé khóc ! Những giọt lệ rơi ra từ đôi mắt quầng,nhợt nhạt.

-Hãy đi đi Vũ ! Ngày mai bố em về , ông sẽ không tha cho anh đâu ! Hãy đi khi chưa quá muộn !

-Không ! Anh sẽ không đi đâu cả ! Anh sẽ ở mãi bên em !

Vũ vẫn nắm chặt tay cô bé ! Cậu sẽ không bao giờ buông ra đâu !

-Ở đây anh sẽ bị hành hạ đó ! Hãy đi đi.

-Không ! Hành hạ mấy cũng được ! Ở đâu có em , thì anh ở đó.

Cô bé bật khóc , cô yêu Vũ quá đỗi , biết anh đi , cô sẽ đau buồn lắm ! Nhưng chỉ có đi khỏi nơi đây , anh mới được làm một con người đúng nghĩa ,mới giữ được mạng sống !

-Nhưng anh làm sao bỏ em lại được !

-Ngốc lắm ! Sao lại vì em mà từ bỏ cuộc sống chứ !

-Nhưng.....anh...vẫn...n...ợ..

Vũ ngập ngừng ! cô bé hiểu , anh đang day dứt về khoản nợ. Nếu anh bỏ đi , chắc mồ mả của cha mẹ anh sẽ bị xới tung lên mất.

Cô mỉm cười cay đắng , nhìn anh buông từng lời :

-Cha em sẽ xóa nợ cho anh !

Cậu bất ngờ khi nghe cô bé nói như vậy. Số tiền nợ đâu phải là một khoản bé mà dễ dàng xóa di vậy.

Câu nói tiếp theo của cô bé , như mũi tên cắm sâu vào tim cậu , như lọ muối ớt xát vào vết thương cậu.

Như hàng ngàn con trùng đang gậm nhắm tâm hồn cậu.

- 80 TRIỆU đấy sẽ được xóa bỏ khi em đồng ý lấy chồng.

Quỳnh Anh nói trong tiếng nấc. Thật ra bố cô đã biết chuyện của 2 người , ông ta dọa sẽ giết chết Vũ nếu như cô và cậu còn tiếp tục.

Biết cô ngang bướng , ông đã đặt ra điều kiện : Nếu cô chịu lấy người ông ta chỉ định , ông ta sẽ xóa nợ cho Vũ , và để cậu đi.

Nếu Vũ được tự do , nếu Vũ được sống , cô nguyện hi sinh cả hạnh phúc cả đời của mình và CÔ chấp thuận.

-Đi ! Đi đi ! Nếu không sẽ không kịp đâu. Đi đi anh....hức hức !

-Không ! Nếu có chết , anh cũng sẽ chết ở nơi đây , chết ở nơi nào có hình bóng của em !

-Đừng phí phạm tuổi trẻ , hãy hứa với em , sẽ không quên em nhé ! Em mãi yêu anh Vũ ạ ! Đi đi

Gạt nước mắt ! Vũ đứng dậy. Đôi môi hôn nhẹ cô bé một lần cuối.

-Chắc chắn anh sẽ trở về ! Anh sẽ trả đầy đủ những gì mà anh nợ ! Hãy chờ anh !

-Em biết Vũ của em là một chàng trai tài giỏi mà ! Hứa với em , sẽ trở về nhé?

-Anh hứa , sẽ mãi HỨA.....nhừng gì em cho anh , anh nguyện sẽ sẽ đền đáp bằng cả cuộc đời mình !

Nuốt nước mắt vào trái tim , Vũ gượng cười tiễn bước chân đi. Cậu không phải là một kẻ hèn yếu.

Cậu không sợ chết nhưng cậu sợ Quỳnh Anh sẽ ra sao nếu như mình không còn nữa !

Gắng nhé em !

Gắng đợi anh về nhé !

Chắc chắn anh sẽ làm được? Vì anh đã HỨA với em rồi.

Một lời HỨA !

Mưa rồi !

Mưa nhẹ nhàng rơi lất phất , cô bé hé mở cửa sổ. Đưa cánh tay chới với tóm lấy từng hạt tí tách.

Nước không ở tay Cô , mưa không đọng lại bàn tay. Vũ đi thật rồi ! Vũ đã không quay lại.

Đã 1 năm 6 tháng trôi qua. Chưa khi nào cô thôi nhớ nhung,vẫn hàng đêm cô trở mình ,mở cửa sổ nhìn

về màn đêm không một tý ánh sáng.

Đêm nay ! Lại một đêm nữa cô nhìn ra khung cửa sổ ,khung cửa sổ vẫn vậy ,lạnh toát ,vô hồn.

Cô dặn mình phải quên ! Quên con người đó ! Quên hình bóng đó ! Quên thôi !

Tin tin tin !

Điện thoại báo tin nhắn !

Cô bé mở ra đọc :

Ngủ chưa hả cô bé? Anh nhớ em quá? Mong sao trời mau sáng?Hihi.Ngày mai em sẽ là cô dâu đẹp nhất? Hãy ngủ ngon và mơ đẹp em nhé ! Yêu vợ của anh nhất

Là Nam. Nam là người bố cô bé chọn làm chồng cho Quỳnh Anh , Nam là một người tốt , cô biết điều đó.

Nam yêu cô rất nhiều , cô cũng biết. Nhưng cô không hề có một tình yêu với Nam. Tất cả niềm tin và hi vọng cô đã dành hết cho con người kia. Và cậu ta đã mang những thứ đo của cô đi về một nơi xa xăm nào đó.

Em chuẩn bị ngủ? Em hơi mệt? Có lẽ buổi hôm nay vắt kiệt sức của em rồi? Nhưng ngày mai sẽ ổn thôi Nam ạ ! Em sẽ là cô dâu đẹp nhất mà ! hihi

Đúng vậy ! Thà lấy người yêu mình còn hơn lấy người mình yêu. Nam yêu cô -và cô đã đồng ý lấy Nam.

Ngày mai hôn lễ sẽ được tiến hành ! Chỉ còn đêm nay thôi ,cô còn có thẻ nghĩ về Vũ. Chỉ còn đêm nay thôi , cô còn có thể khóc ! Và cũng chỉ còn đêm nay thôi để co chấm dứt chuỗi ngày nhớ nhung day dưt.

vĩnh biệt anh ! Hạt mưa của em !!

Vĩnh việt tình yêu của em !

Vĩnh biệt một Quỳnh Anh luôn nhớ nhung , mong mỏi.

Cô thiếp đi ngủ !

Cũng tại lúc đó. ở một góc khuất !

Hahaha - Mày nghĩ bỏ đi sẽ yên ổn sao?

Một chàng trai đang quằn quại trước một đám du côn.

Chàng trai đó là Vũ. Cậu cố ngước đôi mắt đang nhoè đi vì máu của mình ,cố hình dung xem ai là người vừa nói.

Khánh -Cậu 2 nhà họ Đặng đứng đó cười mỉa mai mặc cho lũ đàn em đang thi nhau hành hạ cậu.

-Mày có biết tại sao? Cứ làm được một buổi ở đâu là mày bị đuổi không.

Mày có biết tại sao không thuê được bất kì một cái nhà trọ rẻ tiền nào không

HAHAHAHA

Vũ ớ người. Thì ra cậu không bao giờ thoát khỏi bàn tay của nhà họ đặng.

Giờ cậu mới thấm ra.

Cậu đã rất cố gắng ! Nhưng mọi sự cố gắng đều bị bãi bỏ.

Thay vì ăn cơm cậu đã xin xỏ từng cái bánh mỳ cháy của chủ cửa hàng

.

Thay vì nằm ngủ cậu đã ngồi xo ro ở ghế đã công viên.

Nhưng mọi nơi cậu làm đều chỉ được mấy ngày là bị đuổi , mặc cho cậu đã làm rất tốt.

Cả cái ghế đá công viên , cậu cũng bị bọn du côn đến chặn đánh.

Phải làm gì đây? Cậu khóc !

Nước mắt hoà với máu chảy vào miệng. Tanh nồng ! Mặn chát !

-Ngày mai em tao sẽ đính hôn ! Tao cấm mày được bén mảng đến đó? Nếu không mày sẽ không còn sống để mà bị đánh thế này đâu ! Con chó ạ !

Cã lũ du côn cất bước đi, để lại nơi đây một cháng trai đau quằn quại cả về thể xác lẫn tinh thần.

Ting ! Tong! Tinh! Tong !....

Tiếng chuông nhà thờ ngân vang !

Cả nhà thờ rộn vang tiếng cười ,hạnh phúc tràn ngập khắp nơi.

Tiếng Cha Xứ vang vọng !

-Con có đồng ý sẽ yêu thương cô ấy bằng cả cuộc đời mình không?

-Con đồng ý !

Nam miệng cười tươi , hôm nay Nam là chú rể hạnh phúc nhất trên đời. Cậu đã lấy được Quỳnh Anh , người cậu rất yêu mến.

-Con có đồng ý sẽ yêu thương anh ấy bằng cả cuộc đời mình không?

Một phút ngập ngừng !

Một phút miên man !

Bằng cả cuộc đời ư? cô không chắc !

Tất cả những yêu thương cô đã gửi ở một nơi xa xăm nào đó rồi.

Đồng ý hay không đồng ý ! Làm gì có sự lựa chọn ở đây !

Nam khẽ nhíu đôi mày Quỳnh Anh. Nam thấy mắt cô toả một nỗi buồn. Nam cầm chặt tay cô bé. Siết nhẹ !

-Con đồng ý ! Tiếng đồng ý làm cả nhà thờ rộn lên.

Tiếng vỗ tay bôm bốp ! và tiếng hú vang ầm khi cậu nói của cha xứ kết thúc !

-Ta tuyên bố hai con sẽ là vợ chồng !!!!

Cả nhà thờ tràn ngập tiếng cười và chỉ có duy nhất một tiếng khóc.

Tiếng hức hức từ một góc khuất ! Một chàng trai đang bóp nghẹn trái tim mình.

Vậy là hết ! Cậu đã mất cô thật rồi.

Chả còn gì nữa.....

Cũng đành phải thôi !

Tia hi vọng nào dành cho Vũ....

Tình yêu nào danh cho một kẻ hàn kém.....

Hạnh phúc đâu dành cho những kẻ bất tài.......

Và Quỳnh Anh đâu phải dành cho cậu...

Nuốt nước mắt vào trái tim anh gượng cười tiễn bước chân em vội đi

Khóc đã khóc từ rất lâu , nhưng giờ anh không thể khóc trước mặt em

Tiếc nuối mãi thì đã sao , không thể giữ nổi phút giây em kề bên

Thôi anh mong người sẽ yên lành bên người em nay đã yêu hơn tình anh.....

Quay lưng bước đi.....

Ai kia? Câu hỏi hiện hữu trông đầu Quỳnh Anh , cái dáng người đó , cái áo đó , kiểu tóc đó.

Sao quen quá ! Sao giống quá ! Có phải anh không? Có phải Vũ không...

-Vũ.........!

Dáng người đó thững lại.....

Phải rồi !

Phải cái dáng đó rồi !

Vẫn kiểu tóc đó !

Vẫn cái áo đó !

Là anh !

Là Vũ...

Chiếc nhẫn rơi xuống ! Cả nhà thờ im bặt !

Keng keng keng !

Chiếc nhẫn rơi ngay cạnh chân Nam. Anh thẫn thờ , ngạc nhiên không biết làm gì khi vợ mình chạy theo dáng người đàn ông khác !!!

Vũ cố chạy nhanh , mặc kệ tiếng cô với theo.

-Vũ ! Vũ!

Kệ thôi ! Cô bé đã là của người ta rồi , anh có còn gì nữa đâu. Muốn chết quá ! Vũ chỉ muốn được chết ngay lúc này ! Chấm dứt cho nỗi đau khổ thiên thu của anh....

Đèn báo tín hiệu nhấp nháy -Xanh lá cây !

Một chiếc xe tải lao vào người Vũ !

Bốp !

Vũ ngã lăn ra vệ hè ! Máu ! Máu ở đâu nhiều thế này ! Máu đỏ chói tanh nồng !

-Quỳnh Anhhhhhhhhhhhhh!

Vũ hét lên , khi thấy người cô đầy máu !

-Trời ơi ! Cấp cứu..................

Ò e ò e ò e

Nói một lời thôi.Người ơi người có nghe không

Nói một lời thôi.Người có nghe không

Người ơi người nói đi

Em đừng như thế

Trả lời anh đi

Người ơi người có nghe không

Trả lời anh đi

Người ơi người có nghe không

Người ơi người biết chăng

Tim anh nhói đau

Nhói đau thì đã sao

Cũng qua như giấc mơ

Đau chỉ một lần

Mà mất em đến mãi mãi

Hứa một lần nữa

Cố hứa một lần nữa

Hứa cho em nghe lời anh hứa

Giờ thì anh hứa để làm gì

Đã không còn lại gì

Hứa để trọn đời vẫn yêu em

Vẫn yêu em thì sao

Cũng đã quá muộn màng

Đã không còn như ngày xưa ấy

Giờ thì anh hứa để làm gì

Đã không còn lại gì

Hứa để trọn đời vẫn hy vọng

Vẫn tin một ngày mai

Người sẽ quay về với anh

Về bên anh như những ngày xưa

Mình đã ở bên nhau

Giờ mà anh hứa cũng đã quá xa

Em đã bước đi không về đâu anh

Em đừng xa anh

Quay về đi người hỡi

Làm lại từ đầu đi hỡi người

Giờ thì anh hứa để làm gì

Đã không còn lại gì

Hứa để trọn đời vẫn hy vọng

Tin một ngày mai

Người sẽ quay về với anh

Về bên anh như những ngày xưa

Mình đã ở bên nhau

-Tại mày ! Là mày ! Tao đã cấm mày rồi cơ mà ! Thằng chó chết !

Khánh liên tục đấm vào mặt vào mũi Vũ.

Vẫn như mọi khi , anh để im. Đúng là tại anh ! Đáng nhẽ ânh không nên hứa với cô bé là sẽ quay về.

Đáng nhẽ anh nên đứng lại , đáng nhẽ người bị đâm là anh.

Tại sao !

Cô đã không còn yêu anh nữa cơ mà !

Cô đã lấy người khác cơ mà !

Tại sao lại nhảy vào che cho anh !

Tại sao lại hứng chịu nỗi đau đáng nhẽ anh phải hứng.

Tại sao? Tại sao? Tại Sao?

Cánh cửa mở ra , ông bác sĩ đi ra với vẻ mặt buồn bã.

-Cháu tôi ra sao?

-con gái tôi thế nào rồi?

-Em tôi làm sao?

-Vợi tôi cô ây sao rồi?

.................

Đứng trước hàng vạn câu hỏi , ông bác sĩ thật khó để mở mồm.

-Vết thương va đập không quá nặng , nhưng cô bé bị mất máu quá nhiều. Cô bé lúc trước đã bị viêm tủy. Và điều đó làm sức khỏ cô bé càng thêm trầm trọng. Và......

Ông bác sĩ im bặt. Dường như có một điều gì đó khiến ông ta không thể mở mồm được. Néu nói ra chắc sẽ có một biến động lớn.

-Xin bác sĩ hãy cứu lấy con gái tôi , mất bao tiền cũng được. Ông Đặng gào lên thảm thiết quá. chính ông là kẻ gián tiếp đấy cô bé đến tình trạng này còn gì.

-Chúng tôi sẽ cố hết sức thư ông , nhưng....Cô bé bị suy tim quá nặng............

-Trời ơi !...........................

Vũ chết lặng....Cái gì đang xảy ra đây. Có ai nói với tôi đây là một giấc mơ không? Ai đó đánh thức tôi dậy với.

Vũ ngây người nhìn quanh. Chỉ đến khi xung quanh toàn tiếng nấc. Cậu mới định thần.

-Hức hức đừng bỏ chồng.

Nhìn một thanh nhiên,trẻ đẹp như Nam đang quằn quại trong tiếng nấc. vũ biết anh ta yêu Quỳnh Anh lắm.

Anh ta thật xứng đáng ! Vũ chỉ là một kẻ bất tài. Không thể đem lại hạnh phúc,cũng như sự bình yên cho cô bé.

Đâu đó phòng bên cạnh có tiếng nói :

-Ông cần bao nhiêu? Tôi sẽ trả gấp đôi , chỉ cần con tôi sống?

Tiếng ông Đặng nhạt nộ, ông ta luôn vậy. Cho dù người trước mắt là người đang cố gắng hết sức để cứu lấy con gái duy nhất của ông.

-Chúng tôi đã rất cố gắng thưa ông? Tiểu thư có nhóm máu RH- đây là nhóm máu rất hiếm. việc phải thay toàn bộ máu và tủy đã rất khó khăn thưa ông. Huống chi tiểu thư phải cần có một con tim khoẻ mạnh để hoạt động cơ chế co bóp thay cho cho con tim đang chết dần chết mòn.

Vũ điếng người ! Trời ơi tại sao một cô bé như quỳnh Anh lại mang trên người các căn bệnh tử thần như vậy.

-Vậy % sống của con gái tôi là bao nhiêu?

Ông bác sĩ ngập ngừng...

-Hôm nay là 10% còn ngày mai thì chúng tôi chưa biết thưa ông? Nếu ngân hàng máu và tim có được thứ chúng ta cần thì % có thể sẽ khá hơn.

-Các người cứ liệu hồn ! Nếu con gái ta làm sao? Ta sẽ không tha cho cái bệnh viện này đâu?

Ông Đặng tức giận ,ra khỏi phòng ông bác sĩ , không quên để lại lời đe doạ.

Nam nắm chặt tay cô bé ! Hơi ấm của anh lan toả khắp căn phòng lạnh lẽo. Ai nhìn vào cũng sót thương cho đôi vợ chồng trẻ.

Ngày hôm đó ai cũng nín lặng. Nhìn vào điện não đồ. Dòng điện vẫn chạy từ từ.........

Cuối cùng ông trời không đánh mất tia hi vọng. Cô bé đã tỉnh lại.........

Nhìn Nam đang ngủ gục ,bàn tay vẫn nắm chặt tay cô. Cô bé thương Nam lắm , Nam là một người tốt.

-N..a....m !

Nam bừng tỉnh , anh vui sướng khi thấy cô bé đã tỉnh...

Mọi người ùa vào ,hân hoan nhìn cô bé....

Quỳnh Anh mỉm cười,cô thật hạnh phúc khi bên cạnh luôn có những người thân vây quay...

Cô nhìn quanh tìm một dáng người...nhưng không thấy.

-Thằng chó đó đã đi rồi !

Khánh và cha cô bé bước vào......

-Cha xin lỗi đã bắt ép con !

Ông Đặng tiều tụy,đứng nhìn cô bé....

-Anh xin lỗi....

Nam gạt nước mắt ,tay vẫn nắm chặt tay....

quỳnh Anh xin lỗi.....vì Vũ

Cô đã làm cho Nam phải đau lòng.....

Cô đã làm cho mọi người phải lo lắng....

Cô bé hối hận.....Vì

vũ đã bỏ cô bé mà đi

vũ mà cô đã gắng công chờ đợi.

vũ mà để giờ cô phải như thế này....

-Mọi người yêu em lắm !

Nam thỏ thẻ , bàn tay anh vẫn không buông rời bàn tay cô bé....

Trong phut chốc....cô bé rất thương Nam. Hình ảnh Vũ đã biến mất....

-Thế em bị bệnh gì vậy?

Nam ớ người , cậu không biết phải làm sao.

Thấy Nam như vậy , cô bé quay ra hỏi mọi người.....

Ai cũng im lặng.....

Cô bé quay ra ông Đặng với anh mắt cương quyết....

Ông Đặng hiểu rõ con gái mình....chuyện gì đến cũng sẽ phải đến......ông mấp máy mồm :

-Con phải cố gắng....bác sĩ nói con bị........

Cả căn phòng im bặt,ai cũng biết điều ông Đặng sắp nói ra...họ thương cô bé sẽ không chịu được...phải chi ông trời đừng quá ác.......

Tiếng chuông điện thoại vang lên phá tan sự im lặng đáng sợ....

Ông Đặng chậm dãi nghe điện thoại.......nét mặt bất ngờ đan xen vui sướng của ông , khiến cô bé và mọi người ngạc nhiên.........

Cuộc nói chuyện điện thoại kết thúc nhanh chóng.......nhưng những lời ông bác sĩ nói trong điện thoại làm ông không khỏi vui sướng.

-"Đã tìm được người có cùng nhóm máu với con gái ông ,và người đó đã chấp nhận hiến tủy và tim "

Nhưng ông cũng bất ngờ khi ông bác sĩ nói câu thứ 2 :

-"Cậu ta đã không nhận số tiền ông đưa , chúng tôi sẽ gửi trả ông sau cuộc phẫu thuật "

Ông Đặng mặc kệ , ông quay sang con gái , dõng dạc nói từng lời :

-Con sẽ phải trải qua cuộc phẫu thuật tim ,% sống rất ít..con có dám thử thách không?

Quỳnh Anh mỉm cười , nắm chặt tay Nam...cô khẽ gật đầu..............

Ngoài cửa sổ ,một chú bướm trắng bay vào...lượn lờ đậu trên tay cô......

Quỳnh Anh mỉm cười với Nam......Đây có lẽ là một điềm may mắn..........

Cuộc phẫu thuật kéo dài hơn 5 tiếng đồng hồ...

Đây là một ca khó....cả ông bác sĩ lẫn những người mổ phụ đã phải rất cô gắng.

-Dao , kéo ,chỉ , may vào..

Ông bác sĩ thoăn thoắt trên con dao mổ của mình...

-xuất huyết nhièu quá......

-Cầm máu khẩn trương

-Mạch đập yếu đi..

-Điện não đồ tắt rồi....

Không ! Không thể có 2 cái chết trong tay ông được..........ông bác sĩ mắt hoa lên....

-Xoa bóp !

-Tiêm thuốc trợ tim !

-Vẫn không thấy hiện tượng gì.......

Ca phẫu thuật đã thất bại !

Ông bác sĩ đã rất cố gắng , nhưng số người sao địch lại số trời.......

Cả nhóm mổ , đều đã thấm mệt.....họ đã chiến đấu suốt hơn 5 tiếng với tử thần......nhưng đã thua cuộc !!

-

Nam như nghẹt thở.......nhìn đén báo nhấp nháy.làm anh không khỏi có cái suy nghĩ đập nhát cánh cửa rồi xông vào.........

Đèn đã tắt..........

Hàng chục con người đứng trước cánh cửa đợi chờ.............đợi chờ.........

Ông bác sĩ mở cánh của đi ra..........

-Chúng ta thua rồi !

Ông bác sĩ bất lực nhìn các đồng nghiệp....

Ánh mắt ông đỏ hoe....gục xuống.....

Một cánh bướm........

-Sao lại có bướm ở đây......phòng mổ mà.....

ông bác sĩ nói trong cơn mệt mỏi...những bác sĩ khác ,những y tá nhìn theo ông....

Không hiểu họ bị hoa mắt nhưng đây quả là kì tích.........

Cánh bướm bay đến chỗ cô bé......

Điện não đồ đã hoạt động trở lại......

Ông bác sĩ không tin vào mặt mình ,ông chạy lại bắt mạch...

Mạch đã dập lại.......

Cả phòng mổ như bừng sáng tia hi vọng........

Họ nhanh chóng khâu lại các vết mổ...............

Thành Công !.........................

Nhìn vào ánh mắt hân hoan của những người đang đứng trước cửa phòng mổ , ông cũng thấy vui lây.........lần đầu tiên trong đời.....hơn 30 chục năm làm bác sĩ..ông gặp những chuyện éo le và kì lạ như ngày hôm nay...........

Tinh !Tong!Tinh!Tong!

-Con có đồng ý sẽ yêu người đàn ông này đến cuối cuộc đời không?

Vẫn lại là ông cha xứ đó...vẫn lại là sự im lặng đó...........

-Con đồng ý ! 2 tiếng đồng ý của quỳnh Anh làm Nam như phát điên lên vì vui sướng.....Anh bế bổng cô lên và đặt một nụ hôn ấm nồng.......

Cả nhà thờ rộn vang tiếng nhạc............

Ông bác sĩ già hôm đó cũng được mời đến....nhưng đã đi về trước....chỉ để lại một phong bì có ghi tên của người đã hiến tặng mạng sống cho cô dâu....

Trên đường về ông tạt qua bệnh viện....vào mảnh đất phía sau....Nơi đây là nghĩa trang an táng cho những người bệnh không ai thân thích..........

Đứng trước một ngôi mộ mới....ônng không khỏi nhớ lại buổi sáng hôm đó

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tôi vẫn không quên được buổi sáng hôm đó....

Tôi đang rất đau đầu.về căn bệnh của cô bé đó lần đầu tiên sau hơn 30 năm tôi mới gập một người bệnh nặng như cô bé này....nhưng với tất cả điều đó không thể bằng điều tôi đang chứng kiến....

Tôi vẫn nhớ đó là một chàng trai trẻ.....

Ánh mắt anh ta lạnh lùng nhìn tôi..

Tay anh ta đẩy vè phía tôi một mảnh giấy xét nghiệm......

Tôi chưa hết vui mừng khi thấy anh ta cũng thuộc nhóm máu Rh-nhóm màu hiếm và còn tủy cũng hoàn toàn phù hợp thì đã bị sự bất ngờ đến rờn rợn khi anh ta bảo......

-Hãy lấy toàn bộ máu và tủy của tôi cho cô bé ấy ! Hãy để cô ấy sử dụng con tim của tôi..

Tôi vẫn nhớ mái khi đó khi tôi chuẩn bị lấy đi của anh ta tất cả....tôi đã hỏi anh ta..

-Cậu có cảm thấy quá lụy với tình yêu không? Liệu cô ta có xứng đáng không?

-Tôi NỢ cô ấy !

Cậu ta buông một câu lạnh lùng rồi chìm vào giấc ngủ của thuốc mê...và sẽ không bao giờ tỉnh dậy...

-Tôi muốn cô ấy được hạnh phúc !!!!

Đó là câu cuối cùng của cuộc đời cậu ấy !

Điện não đồ chợt tắt , tôi gạt nước mắt ,bàn tay run run bấm số điện thoại.

-Thưa ông ,đã có người hiến tặng tất cả......................

------------------------------------------------------------------------------------------------------

Ông bác sĩ thắp một nén hương ! Ông nhìn vào khuôn mặt trẻ của cậu ta.....

-Cô bé ấy rất hạnh phúc......................

Trên bia mộ ,chàng trai mang tên LÂM DUY VŨ đã cười rất tươi...........

Và còn một điều kì lạ trong đám cưới mà không ai nhận ra.....

Ở một góc khuất..............

Tại nhà thờ....................

Có một cánh bướm trắng.......

Lượn lờ.........................

---------------The end--------------------

Truyện ngắn hay nên đọc, truyện tình cảm ngắn cực hay

Sách hay, truyện ngắn hay tình cảm, kho sach hay nen doc, truyen tinh yeu lang man, nhung truyen ngan hay

Truyện ngắn hay nên đọc, truyện tình cảm ngắn cực hay


Hiện nay trong cộng đồng mạng đang xuất hiện nhiều tác giả viết truyện tranh rất đỉnh, những bìa sách rất hay mà không phải bạn đọc yêu sách, truyện ngắn hay nào cũng có thể biết hết - SOLO.vn post lên đây những truyện ngắn hay đã đọc và bia sách bán chạy nhằm giúp các bạn cùng thưởng thức.
  • Tiểu yêu của anh |Part1| Part2| Part3| Part 4
  • Bên gốc liễu-truyện cổ Andecxen
  • Lục trà chanh
  • Được làm công chúa Part1| Part2| Part3
  • 9X Part 1| Par 2| Part 3| Part 4
  • Có cánh chuồn chuồn nào ...
  • Vận tốc rơi của nước mắt
  • Chỉ đêm nay thôi ... Part 1| Part 2|
  • Vợ ơi anh biết lỗi rồi Part 1| Part 2| Part 3
  • Ngốc à, anh đâu có khóc
  • Mưa chong chóng
  • Xin lỗi, anh chỉ là thằng bán bánh giò
  • Sao không chờ đợi nhau Part 1| Part 2| Part 3
  • Cô dâu 17 tuổi rưỡi Part 1 | Part 2 | Part 3| Part 4
  • Nè ngốc đừng bỏ cuộc Part 1 | Part 2 | Part 3 | Part 4
  • Khóc bằng máu
  • Nước mắt Audition
  • Lão hàng xóm đáng ghét Part 1 | Part 2 | Part 3 | Part 4 | Part 5
  • Tôi ghét anh đồ du côn Part 1 | Part  2 | Part  3 | Part  4 | Part  5 | Part 6 | Part 7
  • Tuyển tập những mẩu truyện hay
  • Đồ heo cô chết với tôi Part 1 | Part 2 | Part 3 | Part 4 | Part 5 | Part 6 | Part 7
  • Hôn ước diệu kỳ Part 1 | Part 2 | Part 3 | Part 4 | Part 5
  • Dù sống thêm 1 ngày anh vẫn sẽ chọn em
  • Xin lỗi anh là gay
  • Trò chơi tình yêu Part 1 |  Part 2 |
  • Nhỏ là đặt biệt Part 1 | Part 2 |
  • Đồ ngốc, sao mà ngốc thế
  • Hai kẻ trên xe buýt
  • Hợp đồng tình yêu Part 1 | Part 2 |  Part 3 | Part 4 | Part 5 |
  • Ác quỷ bên em Part 1 |  Part 2 |  Part 3 | Part 4
  • Lén lút yêu em Part 1 |  Part 2 | Part 3 |  Part 4 | Part 5 | Part 6 | Part 7
  • Xin lỗi vì anh nghèo
  • Vì anh nghiện em mất rồi

Các bạn theo dõi thêm nhiều truyện ngắn hay tại website : SOLO.vn nhé!

Tuesday 28 August 2012

Bienvenidos al Blog de Pretaller Cam Citia 2





Tháng Cô hồn



1. "Tui mới vừa mất điện thoại"

'Câu chuyện cafe' này ngay lập tức được nhận sự đồng cảm chân thành nhất từ những người bạn xung quanh. Nào là danh bạ điện thoại, rồi biết bao kỷ niệm vui buồn gắn liền, chưa kể những tấm hình hoặc tin nhắn chưa từng được công bố, thế mà bây giờ rơi vào một đứa lạ hoắc lạ hươ nào đó. Tiếc thì ít mà lo thì nhiều.

Không biết mình mà bị mất điện thoại thì sẽ như thế nào nhỉ .....?

Và ông Trời cũng không muốn để câu hỏi đó lấp lửng quá lâu, chỉ 1 giờ sau đó, chiếc điện thoại từng gắn bó 3 năm đã ra đi một cách rất thầm lặng và đột ngột đến nỗi không ai biết chính xác nó đã ngã xuống mặt đường vào giờ - phút - giây nào. Sau khi vào gởi xe ở CEFALT, lúc bước xuống xe không còn cái cảm giác cộm cộm quen thuộc ở nơi túi quần thì mình mới vỡ lẽ .

Buông một tiếng thở dài, mình gọi ngay lên tổng đài khóa sim trong một sự bình tĩnh đáng nghi ngờ.
Lạ thật, không lẽ cái cảm giấc mất đi một cái gì đó thân quen đầy gắn bó lại có thể chóng vánh như thế sao ? Có lẽ càng già đi, con người ta càng vô cảm khi đối mặt trước những sự mất mát.

2. List Danh bạ của mình cỡ 200 cái tên đổ lại: Những mối quan hệ từ cấp 3, đại học, công ty, người quen tình cờ, người quen có chủ ý, tất cả đã được gom góp rất có đầu tư và chọn lọc. Vì thế nên có lẽ xin lại số đt của 200 con người ấy là công việc mà mình chỉ muốn thở dài thườn thượt khi nghĩ đến.

Rồi gạt nỗi bực dọc sang một bên, mình làm chuyện mà bất kỳ một người mất điện thoại nào sau đó cũng sẽ làm: Lên yahoo, chuẩn bị soạn một cái message lịch sự trình bày hoàn cảnh để xin lại số điện thoại. Vậy mà bỗng chốc cảm thấy chuyện xin lại số thực sự quá vô nghĩa.

Nhớ lại những lúc 'rolling in the deep' nhất của mình, những lúc như bị tất cả mọi thứ ruồng bỏ, chà đạp, những lúc niềm tin bị lung lay đến đáng sợ, vậy mà nhìn vào list danh bạ cả trăm người vẫn chẳng thể chọn được một số nào để gọi, lòng cảm thấy hụt hẫng đến tột độ. Có lẽ con người ta không căm ghét cảm giác cô đơn khi ở một mình mà là chính cảm giác bỏ rơi dù đang ở giữa rất nhiều người.

Bình tâm lại một tí, cũng cảm ơn Tháng cô hồn này, nhờ mất điện thoại mà sau này sẽ không còn cái cảm giác bỏ rơi khi nhìn vào list những-cái-tên-vô-nghĩa nữa. Có những người đã từ lâu không còn bước qua cuộc đời mình. Mình không bao giờ trách họ. Âu cũng là "ép dầu ép mỡ ai nỡ ép duyên", tôi và bạn - chúng mình quá vô duyên thì sự cố gắng dù từ hai phía cũng chẳng xoay chuyển được sự thật phũ phàng này huống chi từ một phía là tôi. Thôi thì những người quan trọng với mình (hoặc xem mình là quan trọng), rồi bằng cách nào đó chúng ta sẽ tìm đến nhau mà.

Kết lại một câu: Năm nay cúng cô hồn đậm quá ...










Monday 27 August 2012

Oh My Dog !

Des amis ont adopté un chiot, il fallait un gâteau pour l'occasion.
Ma première idée était de faire un gâteau POUR le chien (si, si, ça existe, j'ai vu ça à la télé, une dame organisait un goûter d'anniversaire pour son bouledogue. Sans blague.), puis après je me suis rendue compte que ça n'avait strictement aucun intérêt, qu'aurait-on manger si le gâteau était pour le chien ? En plus, il ne l'aurait peut être pas aimé (et pour ça, il aurait d'abord fallu qu'il le mange). Enfin bref, j'ai préféré faire un gâteau à thème chien. Et voilà le résultat ! 


Un moelleux au citron recouvert d'une crème au beurre citronné et décoré de chiens en chocolat. Ça sonne bien non ? 
La recette du gâteau est juste ici. Pour les chiens en chocolat, décalquez une silhouette de chien sur du papier cuisson, remplissez la silhouette de chocolat, saupoudrez de perles en sucre et laissez durcir. Si vous êtes pressé, n'hésitez pas à les mettre au congélateur.

Puisque je suis lancée pour parler canins, je continue un peu. J'ai découvert hier que mon chien - qui est le chien le plus beau, le plus intelligent et le plus mignon au monde : ) - aimait la pastèque. Sérieusement. Elle fait ça bien en plus (oui, je dis "mon chien" mais c'est une chienne). Voir ma chienne manger de la pastèque est un des trucs les plus drôles et mignons que je n'ai jamais vu ! J'adore ma chienne.

Sunday 26 August 2012

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt, sách hay nên đọc, sách làm cha mẹ, sach huong dan lam me tot, sách hay solo.vn


Có lẽ đã chứng kiến vô số hình ảnh của “những ông bố, bà mẹ tệ nhất thế giới”, DavidKelly Sopp đã cho ra đời cuốn sách này. Đây không phải là 1 cuốn sách hướng dẫn những phương pháp chuyên nghiệp nhất đối với em bé mà chỉ đưa ra những phương pháp rất thông thường mà bậc làm cha mẹ nào cũng cần phải biết.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt
Bìa cuốn sách

Cuốn sách này gồm nhiều hình ảnh minh họa đúng - sai để giáo dục cho những người không có ý thức chung về những việc cần làm và những việc không được phép làm đối với một em bé, chủ yếu dành cho những bậc cha mẹ quá sức tồi tệ, để họ nhận ra rằng họ đang chăm sóc 1 em bé chứ không phải là một con chó, con mèo. Vì đây là những kiến thức hầu như người nào cũng biết. Tuy mới nhìn vào thì có vẻ hơi buồn cười và ngớ ngẩn, nhưng thực sự cuốn sách này rất cần thiết đối với các bậc cha mẹ trong xã hội hiện nay đấy.

Sau đây là 1 số phương thức chăm sóc mà cuốn sách đề cập đến:

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt1
Khi nâng bé thì phải nâng bằng 2 tay chứ không được nắm đầu bé.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt2
Chỉ có mẹ mới cho bé bú được.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt3
Thử độ ấm của sữa bằng cách xịt lên tay chứ không được liếm.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt4
Bé chỉ uống sữa được chứ chưa ăn đùi gà được.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt5
Không cần phải thò hẳn tay vào để kiểm tra tã bé.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt6
Lau bé bằng khăn mềm chứ không phải bằng quần áo của mình.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt7
Đặt bé vào xe nôi chứ không phải vào chuồng.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt8
Bọc bé lại nhẹ nhàng bằng khăn chứ không phải gói bé lại.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt9
Đánh thức bé dậy bằng cách hôn trán nhẹ nhàng chứ không được dùng còi hơi.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt10
Chỉ được chơi ú òa với bé chứ không được bắt bé chơi những trò quá trí tuệ.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt11
Cài dây bảo hiểm riêng dành cho em bé khi ngồi trên xe hơi.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt12
Không được bỏ bé vào ba lô.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt13
Đặt bé vào ngăn riêng trong xe đẩy khi đi siêu thị.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt14
Chơi đùa nhẹ nhàng với bé chứ không được tung bé quá cao.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt15
Tập vận động cho bé thật nhẹ nhàng.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt16
Khi ma-txa chỉ mat-xa nhẹ nhàng bằng các ngón tay.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt17
Khi tắm chỉ nên lau người bằng khăn ấm chứ không dùng vòi xịt phun thẳng vào người bé.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt18
Lau khô người bé sau khi tắm bằng khăn chứ không phải bỏ vào máy sấy.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt19
Khi bé ngứa răng thì nên đưa vật chuyên dụng cho bé cắn
chứ không được đưa vật dụng trong nhà cho bé.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt20
Giúp bé bình tĩnh bằng cách dỗ dành chứ không phải đưa rượu cho bé uống.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt01
Cho bé giải trí bằng đồ chơi chứ không phải bằng tivi.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt02
Không trò chuyện với bé như với 1 người lớn.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt03
Chọc bé cười bằng đồ chơi chứ không phải banh miệng bóp mặt bé.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt04
Giúp bé làm quen với vật nuôi không phải bằng cách thả bé vào hồ cá.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt05
Làm sạch mũi cho bé bằng lống xịt chứ không dùng ngón tay ngoáy.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt06
Khi bé ngủ, đặt bé vào nôi chứ không bỏ bé vào hộc bàn.

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt.
Chọn 1 cô bảo mẫu để chăm sóc bé chứ không phải lựa đại 1 người vô gia cư nào đó.

Và bây giờ chắc chắn bạn đã biết thế nào là "Làm cha mẹ tốt" hãy đón đọc những cuốn sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt tại Sách gia đình - solo.vn nhé

Sách hướng dẫn làm cha mẹ tốt

(theo kenh14)


Saturday 25 August 2012

Chào mừng bạn đến với shop hoa Hoàng Oanh


Thưa các bạn!

Từ ngàn xưa, dẫu cuộc sống nghèo khó, cha ông ta cũng đã biết thưởng ngoạn vẻ đẹp món quà đặc biệt của thiên nhiên, sự tinh túy của đất trời, làm phong phú thêm vẻ đẹp tâm hồn của con người, đó là hương và sắc của ngàn hoa rực rỡ!

Ngày nay, nhịp sống hối hả có thể khiến nhiều người quên đi thú vui bình dị mà thanh tao, giản đơn mà cao quý ấy. Nhưng, cùng với sự thành đạt của mỗi người, sự tiến bộ của xã hội, hương sắc của hoa dần trở thành một phần tất yếu của cuộc sống.

Không chỉ là vật trang trí cho không gian được sang trọng, hoa còn trở thành công cụ thể hiện đẳng cấp và phong cách sống khác biệt, là phương tiện để sẻ chia những niềm vui nỗi buồn, và đặc biệt, hoa trở thành phương tiện để giao tế một cách hiệu quả khó có thể thay thế.

Cuộc sống và công việc của bạn dù có bộn bề với những lo toan, hãy đến với Hoa Sài Gòn, chúng tôi sẽ giúp bạn bắc nhịp cầu nối những bờ vui, làm vững bền mối thâm giao bằng hữu, giúp bạn tạo dựng quan hệ thân tình, tạo dựng đẳng cấp và phong cách khác biệt trong cuộc sống và công việc hay để chia ngọt sẻ bùi, gửi gắm tâm tư ...

Chỉ đơn giản bằng một mẩu tin nhắn hay một cuộc điện thoại, mọi nhu cầu về hoa của bạn sẽ được Hoa Sài Gòn đáp ứng tận nơi!

Trao trọn thành ý, vun đắp tình thân, đó là sự khác biệt cơ bản mà bạn sẽ đạt được khi sử dụng sản phẩm và dịch vụ của Hoa Hoàng Oanh. Với phương châm tất cả vì sự hài lòng của khách hàng, Hoa Sài Gòn cam kết mang đến bạn những sản phẩm tinh tế và hoàn hảo nhất, ý nghĩa nhất với giá cả phù hợp nhất cùng với chế độ hậu mãi chu đáo, thái độ phục vụ tận tụy và chuyên nghiệp.
Trân trọng,
















SĐT : 012 03 03 03 60 ( gặp chị Oanh )  - 01998308415 ( gặp anh Hòa )
Nhận đặt hàng theo ý tưởng 
Địa Chỉ : 41/4a/3 Lương Văn Can P15 Q8
Giao Hàng Tận nơi  trên 300k free ship
Phương thức thanh toán : giao hàng nhận tiền