Thursday, 28 January 2010

Keeping up with the Reynolds (one of them at least.... soon to be 2...)

Well, we're not really good about posting up regular updates..... :-/

But that's ok! Cause here's a new one!! :D

So on the workout end of things, we're doing pretty good. :) We're pretty happy about that. We've set certain days to be our workout days, so that's going to help in the actually going  part. This past monday, we went at 6 am (a terrible hour, I know!) and that happens to be the time that the ROTC's meet to do their PT. The Army ROTC had lined up at the door, and as Cam and I walked up, the commander issued a command for them to part and let us through. I felt like I was Moses, parting the Army sea. :) Not really, but still. And Cam and I did a little Rocky arm pump to the music again. The girl told Cam that we had made her day when we did that last week. :D We're so cool, ice cubes are jealous.

This is Cam's last week at the Bangerter branch. :) He moves to the Broadway branch on monday. We're both pretty excited. He had a chat with one of the higher-ups (....i really didn't catch whether it was his boss.... or his boss' boss.... all I know is his name is Mac, and he's not a PC) and it really got him excited. He advised him that in about 6 months, he should have a department that he likes the best to send the most referrals to. Eventually (and potentially), if there are any positions that open up in that department, they could end up being like "hmm, you know that Cameron fellow? yes, let's bring him up for a chat."

Wedding-wise, things are coming along. I was able to schedule our time at the Bountiful Temple, schedule a meeting with the photographer we'd like to use to talk things through and see if she jives with us, schedule a meeting with a potential wedding planner (I've already met with one) and picked up my wedding dress!!! We weren't expecting my dress until the end of February, beginning of March, but of course they'll exaggerate how long it'll take to get you to buy right away. But that's fine with me, because it means I have time to look for an alterations place and have my dress to find fabric for my bolero to match the color. Now, the next big thing that we need to get scheduled, is our reception location. Hopefully, we'll have that done this weekend.

Tuesday, 19 January 2010

“Hoa xuân” hay khúc hoan ca của mùa xuân.


Hàn Mặc Tử đã có những câu như thế này: “Trong làn nắng ửng : khói mơ tan / Đôi mái nhà tranh lấm-tấm vàng / Sột-soạt gió trêu tà áo biếc / Trên giàn thiên-lý bóng xuân sang…” Xuân đã chớm về theo xanh tươi cành lá, trong mơ màng khói tỏa cùng chút nắng hồng ửng lên mái nhà tranh. Chỉ với vài câu chữ, một bức tranh xuân tuyệt đẹp, vừa rực rỡ, vừa dịu nhẹ đã mang đến cho người đọc thoáng mơ màng, bâng khuâng. Đó là tài của Hàn thi sĩ vậy!



Nếu như trong thơ ca, câu chữ là men say của sự chưng cất cái tứ, cái tình, thì trong âm nhạc, mỗi nốt nhạc có thể là một cung bậc của cảm tính, là sự giao thoa của những run rẩy, choáng ngợp, bềnh bồng hay mênh mang, dịu dàng, thanh thản trong miền thế giới riêng của thính giác. Mùa xuân cùa Hàn thi sĩ dịu mát đến say lòng người đọc. Mùa xuân trong “Hoa xuân” của Phạm Duy tươi tắn rộn ràng mà cũng không kém phần thi vị.

”Xuân vừa về trên bãi cỏ non
Gió Xuân đưa lá vàng xuôi nguồn”

Nét nhạc đơn giản chỉ với 4 nốt “đô, mi, sol, la” nhưng ta đã thấy xuân về nhè nhẹ, êm ái như lời ru. Cái lạ của khúc mở đâu ở đây là tại sao Phạm Duy lại đưa hình ảnh của lá vàng vào đầu của khung cảnh mùa xuân? Phải chăng ông muốn gửi gắm rằng sự kết thúc chính là mở đầu cho hồi sinh? Là vàng rụng về cội để cho chồi non đâm lộc? Xuân của Phạm Duy đã bắt đầu từ lúc lá vàng rơi xuống, xuân của Phạm Duy là xuân của nguồn cội. Ta cảm được tiếng lá rơi tuy rơi nhẹ nhưng là sự lẩy nhịp tạo nên bước chuyển của không gian khiến bức tranh xuân bừng lên từng mảng rực rỡ:

“Hoa cười cùng tia nắng vàng son
Lũ ong lên đường cánh tung ròn”

Xuân không chỉ có sắc mà còn có hương, không chỉ có “tĩnh” mà còn có “động”. Hình ảnh của ong bướm vui đùa bên bên cái e ấp, thanh tân của hoa xuân rất sống động với hai chữ “tung ròn” hạ xuống cuối câu nhạc. Dường như trong hình ảnh lại cài hình ảnh, trong thanh âm lại lồng thanh âm tạo nên sự náo nức, giòn giã của tâm hồn đang dần đắm trong gió xuân đang về trên cành lá.

“Hoa chẳng yêu lũ bướm lả lơi
Muốn yêu anh vác cầy trên đồi
Hay là yêu chiến sĩ nghìn nơi
Thấy hoa tươi cười bỗng thương đời.”

Đã có “hương”, có “sắc”, “âm thanh” nhưng nếu thiếu cái “tình” thì chưa phải là xuân đúng nghĩa. Tình xuân ở đây là tình của thiên nhiên, đất trời, hoa lá, tình chân thành dành cho những con người đang cần cù xây dựng, bảo vệ quê hương chứ không phải cái tình hời hợt lả lơi, vụn vặt, ve vãn tầm thường. Hoa bừng lên sức sống để vun đắp chứ không phải để tô điểm hào nhoáng giả tạo. Nhạc cứ trôi dìu dặt mà nhẹ nhàng, mang cái xuân sắc thơ tình quyện vào lòng người nghe làm dậy nên niềm lạc quan khó tả. Không réo rắt, không dồn dập, xuân cứ dịu dàng mà tràn ngập.

“Xuân! Hoa còn tươi mãi
Hoa vì nhân thế biết sum vầy cuộc vui
Xuân! Hoa nở vì ai
Tay nhịp bàn tay cùng đắp xây ngày mai…”

“… Có một chàng thi sĩ miền quê
Ngắt bông hoa biếu người xuân thì
Có một đàn em bé ngoài đê
Hát câu i tờ đón Xuân về”

Bức tranh xuân dần hiển hiện ra đầy đủ từng mảng màu tươi tắn, khoảng khoát nhưng có lẽ sẽ kém sinh động nếu thiếu mất đi chủ thể cùng hòa nhịp theo từng bước xuân về. Nhành hoa mà chàng thi sĩ ngắt tặng cho nàng không rõ là hoa gì nhưng có lẽ hương thơm của nó đã ngan ngát qua khung nhạc, đem đến sự miên man, say đắm. Và trên bước đường làng xôn xao tiếng mục đồng đánh vần con chữ cho rộn ràng thêm xuân sắc. Hoa xuân, hoa của tình yêu ngọt ngào, hoa của tâm hồn trẻ thơ bừng nở trong chớm chạm vào ánh sáng của tri thức. Hoa trở thành người hay người cũng chính là một bông hoa đang khoe hương sắc giữa mùa xuân cuộc đời. Cánh nhạc đơn sơ chỉ phác họa vài nét chấm phá mở toang ra thế giới mùa xuân rất riêng của miền thính giác, âm thanh trở thành màu sắc, trở thành hình họa, dựng nên bức tranh của mùa xuân.

Hình như đã không còn ranh giới giữa thính giác, thị giác, cảm giác, ta nghe để cảm, cảm để nghe. Xuân cũng không còn là hình ảnh hiển hiện ra mà lại tan theo sóng âm tạo thành phép màu, thôi thúc sự chuyển động của chủ thể. Chủ thể đó không phải gói gọn trong câu chữ bản nhạc nữa, chủ thể đó bao gồm luôn cả ta, cái ta chìm trong vi diệu của âm nhạc.

“… Những đoàn người trên luống cầy nâu
Thấy hoa xuân phép lạ ra màu
Bỗng nhủ lòng ra sức cầy sâu
Tiếng ca như thể tiếng kinh cầu
Hoa bèn yêu bóng dáng cần lao
Bắt tay nhau tránh cuộc cơ cầu
Người cùng mùa đã thoát vực sâu
Sức reo hoa nở lúc Xuân đầu…”

“… Xuân! Hoa tỏa hương mới
Nhân quần ân ái đã kêu đòi niềm vui
Xuân! Hoa là tình tôi
Đua nở cùng ai cùng quyến luyến mọi nơi…”

Lời nhạc đẹp đầy chất tượng hình và giàu sức biểu cảm, lay động lòng người. Thiết nghĩ không cần phải bàn thêm nữa bởi câu chữ để bình lúc này gần như bất lực trước lối diễn tả quá tuyệt vời của nét nhạc. Ẩn sau sự đơn sơ, nhẹ nhàng mà đơn giản của từng nốt nhạc là từng lớp hình ảnh sắc nét, sống động mang đậm cảm xúc của tâm hồn con người đang rung động trước vẻ đẹp của mùa xuân đất trời, mùa xuân con người. Mùa xuân là mùa của mùa của hạnh phúc, là mùa của sự thỏa mãn những niềm vui mang tính nhân bản trong sự giao hòa với thiên nhiên. Âm nhac lúc này đã trờ thành văn chương, thành hội họa.

“Có một bầy thôn nữ nhìn hoa
Chúc cho Xuân vui vẻ thái hoà
Có một vài tóc trắng thầm mơ
Ước cho hoa nở mãi không già”

Hẳn là có sự sắp đặt trong đoạn cuối của bản nhạc này. Đây là đoạn nhạc của luân chuyển thời gian. Thanh xuân được đặt cùng với bạc đầu tạo nên sự quay vòng không tránh khỏi được của thời gian. Phạm nhạc sĩ đã gửi gắm mơ ước xuân sẽ mãi trường tồn cũng như mong ước cái thanh xuân của đời người sẽ được tiếp nối trọn vẹn để vun đắp nên không khí vui vẻ, thái hòa - một ước mơ của nhân thế muôn đời!

Xét về nhạc lý, “Hoa xuân” thật giản đơn, không có những đoạn dồn dập cao trào, không có những đỉnh cao mê mẫn. Xét trong hoàn cảnh sáng tác, năm 1953, ta còn nhận thấy bản nhạc là sự rung cảm hết sức tinh tế của tâm hồn của người nghệ sỹ trước sự kì vọng vào mùa xuân thanh bình của đất nước mà mỗi một con người chung tay xây dựng, bảo vệ là một đóa hoa xuân khoe hương sắc, không bao giờ tàn cùng mùa xuân chung dân tộc. Bản nhạc cứ dịu nhẹ đi vào lòng người, chậm rãi vẽ nên bức tranh sinh động của thiên nhiên đất trời trong thanh sắc mùa xuân, ở đó có chuyển động của hình họa, có quay vòng của thời gian. Âm nhạc đạt đến cảnh giới khác, hòa trộn vào đó cả văn chương, cả hội họa như một thước phim điện ảnh. Những nốt nhạc tưởng chừng như đơn giản nhưng khắc họa nhiều mảng, nhiều hình tượng tạo nên không gian sâu lắng mà rộn ràng, mênh mang mà tươi tắn đồng thời cũng gửi gắm tình cảm, ước mơ mang đậm tính nhân văn, nhân bản. Đó là cái tài của Phạm nhạc sĩ vậy!

Phan Khắc Huy.

Monday, 18 January 2010

Good News!!

This week we found out that Cameron got the promotion that he had interviewed for right before he got his tonsils removed! Hurrah!! 
He'll be moving to a new branch in downtown on the first of February. I'll miss seeing him everyday at work, but that's ok, cause i see him everyday after work anyway! It's been nice being able to spend a couple moments during a crazy day at work with each other. Puts a smile on your face. :) See!!
Also, Cameron was invited (again) to a special luncheon for the top sales people in his region for the bank! Double Hurrah!! 
And the coup de gr âce: Cameron and I have started working out!! :D we're pretty excited about this. We got me a semester pass to the field house on campus (that would be the U of U campus. GO UTES!). They have a cool little stamp card that you get stamped every time you come in. After the first 30 stamps, you get a U t-shirt and after 54, you get a U sweatshirt! Pretty sweet motivation!! We went for the first time this morning! I'm not gonna lie, I didn't want to go. i hadn't slept well and i woke up with a really sore throat, but it was good. We decided to come into the field house doing a little rocky victory arm pump while the rocky workout song was playing. 
It was pretty awesome, if i do say so myself. :)

Saturday, 16 January 2010

Our winter '09

I love the Christmas season. It's easily the time of the year when I feel most giving, most financially liberal, and most willing to get out and soak up the spirit of the season.  Naturally, I always have a huge laundry list of things that I want to do and see during Christmas before they're all gone until next year.

This post is to share with you some of the things Leila and I did during the winter of 2009.  Since I'm the one taking all the pictures on our outings, I feel it's appropriate that I be the one to share them:

CHRISTMAS AT THE GATEWAY
In late November, we took the camera out and went to the Gateway Mall.  They had their huge tree lit up in red, white, and green LEDs that had some interesting patterns. We spent some time at Barnes and Noble with a treat and some good "free read" magazines.

KUTV HOLIDAY POPS CONCERT
Leila joined up with the West Valley Symphony at the end of last year, and had a benefit concert for the Salvation Army Angel Tree.  I got to go to Cottonwood High and watch! The concert was great, and it was fun to have a violinist peeking over her music with a smile for me.

TEMPLE SQUARE & GARDNER VILLAGE
We of course paid a visit to Temple Square. I was slightly disappointed in the display this year - it seems in years past they've had a greater number of large trees lit up.  This year, with a bird's eye view from the Joseph Smith Memorial Building, we had to look through so many dark, shadowy branches to see the lights on the smaller trees. I came away with some descent shots, though.

We also visited Gardner Village in West Jordan to see the displays they had set up there.  We had a fun experience with foggy lenses when we stopped in to the bathroom from the cold air outside, and enjoyed looking at the fun little elves they had all over the property.

PARK CITY
We also went up to Main Street in Park City for a walk under the lights.  We bought some chocolate treats from the Rocky Mountain Chocolate Factory and spent a little time in a bookstore there.  Some of the kids' books we saw brought back fun memories.

Something unexpected from that night was our stop at Flannigan's pub on Main.  We went in for a bite, and they had Battleship there to play.  The food was good, and we had fun with our new experience.  Leila liked the ladies' room - it had a golden sink.  The guys' wasn't quite as lavish ...

WE'RE ENGAGED ... SMILE!
My friend Amber came up to help us with a photo shoot the morning after our engagement.  We had a good time helping her learn a bit more about portraiture and showing off for the camera.

CHRISTMAS IN WA
Nine days passed as we were in WA with Leila's family for Christmas.  Her little brother, Derek, came home from his mission in New Jersey on the 21st - everybody was happy to have "leetle broder" back with the family. We enjoyed the holiday there and her parents and I hit it off pretty well. We saw lots of movies at the theater, spent time in Leavenworth to enjoy more of winter, loved the home cooking, and even spent an afternoon at the shooting club.

Here's some images from all of the above:



Friday, 15 January 2010

WKCR Original Air Dates (1990 Through 1998):

1990

Thursday, October 25th, 1990 (Latee, Def Jeff)


1991

Thursday, August 15th, 1991 (Mr. Live)

Thursday, August 29th, 1991 (The Jaz)

1992


Thursday, December 3rd, 1992 (Onyx, Jam Master Jay, AJ Damane, Scoob and Scrap Lover, Mister Cee, Mike El, Excel, Big D, DJ Jaycee, Kool Keith)


1993

1994


Thursday, February 24th, 1994




Thursday, April 13th, 1995


Thursday, April 20th, 1995 (DJ Eclipse)


Thursday, April 27th, 1995 (Diezzle Don, Tha Governor, Judge Mental, Crime Fam, Xzibit, King Tee)


Thursday, June 29th, 1995


Thursday, July 6th, 1995 (Agent 106)


Thursday, July 13th, 1995


Thursday, July 20th, 1995 (Mad Skillz, Jay-Z, Crooklyn Bandits, DJ Cash Money)


Thursday, July 27th, 1995 (DJ Ekim, Souls of Mischief, Redman, Diezzle Don, Masu, Mr. Voodoo, Dante Pacino, L-Swift, Tone the Butcher)


Thursday, August 10th, 1995 (Aceyalone, Ellay Khule, Riddlore, Eguan)


Thursday, August 17th, 1995 (Tony Bones, Mr. Live, Breezy Brewin, C Stylez of Total Pak)


Thursday, August 24th, 1995 (Mannish)


Thursday, August 31st, 1995 (DJ Riz, Keith Nut, Fat Joe, Big Punisher)


Thursday, September 7th, 1995 (Trends of Culture, PA Black, MF Grimm)


Thursday, September 14th, 1995 (True to This, DJ Mighty Mi)


Thursday, September 21st, 1995


Thursday, September 28th, 1995 (MF Grimm, Kool G Rap)


Thursday, October 19th, 1995 (The Other Side, Sunz of Man, Trigger the Gambler, Smoothe Da Hustler)


Thursday, October 26th, 1995 (DJ Roc Raida, Necro, Sabac, Goretex, MC Serch)


Thursday, November 2nd, 1995 (KRS-One, Lord Finesse, Supernatural, Djinji Brown)

Thursday, January 4th, 1996 (Kukoo, Mr. Sinista)

Thursday, January 11th, 1996 (Big Twan, PA Black, L-Swift, A-Butta, Triflicts)

Thursday, January 18th, 1996 (DJ Homicide, Bahamadia)

Thursday, January 25th, 1996 (DJ Eclipse, Funky Jilz, Ghetto Communicator)

Thursday, February 1st, 1996 (Royal Flush, Sunz of Man)


Thursday, February 8th, 1996 (DJ Eclipse, Non-Phixion, G Poetic)

Thursday, February 15th, 1996 (The Pharcyde, Broadway)

Thursday, February 22nd, 1996 (Percee P, Sick Lyrical Damager, Shyheim, Lord Finesse, Pop Da Brown Hornet, Dark Skinned Assassin)


Thursday, February 29th, 1996 (All City, Raggedy Man)

Thursday, March 7th, 1996

Thursday, March 14th, 1996 (Orthorized Fam, Perverted Rym Throwwa)

Thursday, March 21st, 1996 (Dutchmin, DV Alias Khrist, Smoothe Da Hustler, Trigger the Gambler, Cella Dwellas, Louis Romain, Speedknotz)

Thursday, March 28th, 1996 (Dutchmin, Arsonists, Pitch Black)


Thursday, April 11th, 1996 (La the Darkman, Paula Perry, Q, Mister Cee, INI, Mekolicious, Adario Strange, DJ Mayhem, L-Swift, A-Butta, Ghetto Communicator)


Thursday, April 18th, 1996 (The X-Men, Big L, Bloodshed, Murda Mase, Killa Kam, Beef tha Thief of B.B.O)

Thursday, May 2nd, 1996



Thursday, September 4th, 1997

Thursday, September 25th, 1997


Thursday, November 13th, 1997 (DJ Daze)

Thursday, December 4th, 1997 (DJ Eli, Pumpkinhead, The Bad Seed, Jean Grae, Adagio, Wisdom)

1998


Thursday, November 19th, 1998 (Rahsheed, Chief Kamachi, Defari)

Thursday, December 10th, 1998 (Arabian Knights)
 
Hot 97 Original Air Dates (1996 Through 1999):

 
1996



Sunday, April 7th, 1996






1998


Sunday, July 26th, 1998

Sunday, August 2nd, 1998 (Non-Phixion)

Sunday, August 9th, 1998 (Brand Nubian)

Sunday, August 16th, 1998 (Saafir, Jigmastas)

Sunday, September 13th, 1998 (Heltah Skeltah)

Sunday, September 27th, 1998 (Kool Keith, XZibit, La the Darkman)

1999


Wednesday, 13 January 2010

SOA Infrastructure
Service Oriented Architecture (SOA) is a business-centric IT architectural approach that supports integrating the enterprise as integrated, reusable business processes or services. The vision of SOA infrastructure is powerful because service-oriented architecture (SOA) promises to make businesses more agile, make business services broadly available and re-usable, and eliminate boundaries between business functions and value chains.




The vision is achievable, but real-world SOA infrastructure can be challenging. In today's highly competitive landscape, many enterprise infrastructures span departments and geographies. IT professionals must find an easy and affordable way to integrate, and provide visibility and business insight across many different platforms, data sources and applications. And all of these systems need to be fast, always available and secure.




Today's enterprise integration dilemma has become one of the core reasons why SOA has become the preferred mechanism for IT professionals who want to deliver business agility and complete visibility to information and processes across the enterprise. In choosing an SOA infrastructure provider, you need to start by looking for a vendor who shares a similar SOA vision. Progress Software believes that this is a prerequisite for aligning the technology with your business goals.





The Progress® SOA Portfolio provides a comprehensive range of capabilities for the entire SOA lifecycle. Together, they deliver the agility, re-use and integration you expect from SOA with the manageability and robustness you require. Free from cross-product dependencies, each best-in-class SOA infrastructure product can be deployed independently, and delivers its full benefit in a real-world, multi-vendor environment.




Figure: The Progress® SOA Portfolio
The Progress SOA Portfolio is comprised of interoperable, best-in-class service infrastructure products used to build, deploy and manage an SOA. From first project to global deployment, our portfolio provides robust, yet agile SOA infrastructure designed for challenging, real-world environments. Over 1000 customers rely on Progress as their independent supplier of reliable, interoperable SOA infrastructure software.






read the white paper, The Right Infrastructure for SOA. Now That's Progress., to learn about a couple of SOA infrastructure choices that are critical to supporting the incremental roll-out of an optimal SOA design center.

Friday, 8 January 2010

“Tình con mắm” quê hương


Có người nói “Một ngày không ăn mắm, không phải là người Việt Nam”. Chắc hẳn những nhà y tế mô phạm sẽ phản đối kịch liệt rằng trong mắm có nhiều chất nitrosamin gây ung thư lắm đó! Biết làm sao được khi trong tâm hồn của mỗi người Việt Nam, nhất là những đứa con của sông nước miệt vườn, đã đượm đà tình con mắm.


Đồng ý rằng khắp cả dải đất hình chữ S này đâu đâu cũng có mắm nhưng nói về sự đa dạng, Nam Bộ vẫn đứng đầu. Ở vùng đồng bằng sông Cửu Long có rất nhiều loại mắm: mắm cá lóc, cá rô đồng, cá trê vàng ở miệt rừng U Minh, Cà Mau, mắm Thái Châu Ðốc, mắm còng, tôm chua Gò Công. Sách Gia Định thành thông chí viết: “Người Gia Định ưa ăn mắm, có người trong bữa ăn, ăn hết hai ống mắm, độ hơn hai mươi cân, để làm trò vui trong khi thi cuộc đố nhau”. Cái “tánh ưa ăn mắm” đã trở thành nét chung của cả cộng đồng quần cư trên lưu vực đồng bằng hạ lưu sông chín nhánh. Con cá mắm đi vào thơ ca văn học, trở thành hình tượng dung dị, gần gũi, mặn mà cái tình của hương đồng gió nội “Con cá làm nên con mắm / Vợ chồng nghèo thương lắm mình ơi”.

Mặt trời gần đứng bóng, trải nắng chang chang lên đồng ruộng, làm oằn nặng bước chân bì bõm của bác nông dân chân lắm tay bùn. Buổi làm đồng từ hừng đông tạm dừng, tiếng nói cười gọi nhau í ới, huyên náo cả góc ruộng ban trưa. Ở một khoảnh đất nẻ chân chim nào đó, trong bóng mát rì rào rười rượi của tán cây gòn, cây ô môi bày biện rổ rau tập tàng xanh mướt đầy ắp lang, sam, muống, má… cạnh những cơm trắng tinh còn ấm đượm, và kìa trung tâm của sự ẩm thực dân dã là hủ mắm tép chua có cái đỏ au của tép “chín”, của ớt, cái giòn giòn ngà vàng của đu đủ ngâm vừa, của những lát tỏi chua, chỉ nhìn thôi đã làm vơi đi bao mệt nhọc của nghề nông. Thò đũa gắp một nùi rau, chấm vào trong nước mắm, bỏ vào miệng nhai rào rạo rồi lại gắp, gắp nhỏ thôi ít mắm đầy đủ cả tép, đu đủ, cả tỏi, cả ớt cay cay đầu lưỡi rồi và một hơi cơm, ngốn ngấu cái sậm sựt của rau, cái mềm mại, chua cay, dìu dịu mà mặn mà của mắm, cái thơm tho, ngòn ngọt của cơm trắng. Rau, cơm, mắm hòa quyện, trôi đến đâu, mướt rượt đến đấy! Ôi, mát cổ họng, mát dạ dày, mát ruột và mát cả “trời ông địa”! Ăn mắm phải ăn như thế mới đã, ăn ngấu ăn nghiến, ăn thoải mái không rụt rè, ăn một cách mạnh mẽ giữa thơ tình của chân đồng, góc ruộng, trong khoảng khoát lồng lộng của không gian thanh bình văng vẳng tiếng gà trưa. Còn gì bằng sau giờ lao động mệt nhọc được thưởng thức cái thú ẩm thực đượm đà của con mắm mà mơ màng dõi mắt theo hun hút cánh cò trắng muốt đang chao liệng trên ruộng lúa xanh rì?

Mắm trước hết là món ăn dân dã, nhưng để có được hương vị đặc trưng phải trải qua nhiều quá trình lắm công phu. Đầu tiên phải chọn con mắm chất lượng, tươi ngon, tẩm ướp với muối hột lâu năm theo bí quyết riêng, rồi lại ủ thính cho lên men đúng độ. Cuối cùng là công đoạn chao đường, cái khéo là phối hợp thành phần đường thốt nốt và cát trắng sao cho vừa đủ để con mắm “chín” màu đỏ tươi thật hấp dẫn.
Công thức chung là vậy nhưng tùy loại mắm mà công đoạn khác nhau đôi chút. Mắm được chia thành hai loại chính là mắm đồng và mắm biển, ngon nhất phải kể đến các loại mắm lóc, mắm linh, mắm trèn, mắm sặc, mắm tôm, mắm ba khía. Với mắm cá, con mắm ngon phải đỏ tươi, mượt mà rỉ “nhựa” tỏa ra mùi thơm dìu dịu của thính, của đường kẹo lại, khi ăn phải đậm đà, thớ thịt dai không bở, nuốt rồi vẫn thấy cái ngòn ngọt đọng lại nơi kẽ răng, cuống lưỡi. Mắm của những loài giáp xác thì phải chua đủ độ, chua, cay, mặn, ngọt hòa quyện với nhau, không cái nào trội hơn, ăn một miếng tê tê đầu lưỡi khiến cho tất cả các tuyến nước bọt đều bị kích thích. Thưởng thức mắm ta thưởng thức cái tình, cái nghĩa ngọt ngào nồng đượm của sông nước quê hương.

Có một khi nào đó nằm vắt vẻo nhìn con chim chuyền cành trên nhánh khế sau hè, lay động chùm trái xanh non, chợt thấy vị giác nhàn nhạt, thiêu thiếu, thòm thèm cái gì đó trong nỗi buồn miên man không thể gọi tên. Ta đang nhớ mắm. Buổi chiều hôm đó, dưới đôi tay khéo léo của cô thôn nữ hồn hậu, rau lá miệt vườn lại kết duyên cùng con mắm tươi mòng làm nên mối tình thắm thiết, đằm thắm, ngọt ngào, xua tan đi nỗi buồn ban trưa. Mắm có thể ăn sống với rổ rau tập tàng để cảm thấy sự thuần khiết, chất phác, phóng khoáng nhưng không hề hời hợt của lòng người nơi sông nước. Cụ Vương Hồng Sển viết rằng: “Chúng ta có món “mắm và rau” tức là mắm kho rau sống, bông súng nguyên sợi, rau dừa nguyên cọng, nếu xắt nhỏ thì mất ngon, và phải tự tay nắm cả nùi rau, vò lại và ngắt đứt bằng tay, dồn tất cả vào tô, chan ngập nước mắm, và lua vào mồm, nhai nghe sồn sột, má phùng ra nín thở, miệng mồm choàm ngoàm đến không thốt được lời nào, và như vậy mới thật là khoái khẩu” (Sài Gòn tạp pín lù). Cầu kì hơn, người ta có thể chế biến mắm thành những món ăn tinh tế, mang cái hào nhoáng của sự sang trọng như những món từng làm ngự thiện nhưng thiết nghĩ trong con mắm bị ép tình đó đã vơi đi mất sự khoảng khoát, hào sảng của mảnh đất và con người làm nên con mắm.

Ông bà xưa có câu rằng: “Nam vô tửu như kì vô phong”, nam không uống được rượu thì như cây cờ ủ rũ khi gió lặng ngừng. Nhiều người sẽ phản đối, mắm mà đem nhắm rượu thì hỏng cả mắm, hỏng cả rượu mất thôi! Lão nông ăn mắm kì cựu chỉ cười cười rồi sai sấp nhỏ chạy ra vườn cắt dăm trái khế chua, vài quả chuối chát, tiện tay ngắt cho đầy rổ rau tập tàng, thêm ít quả ớt đỏ mọng, rồi bác nông dân có nụ cười ý nhị ấy tự tay chọn một khúc thịt ba rọi thiệt mượt mà tươi tắn, đem luộc cho chín, xắt miếng nhỏ, với tay lên chạn bếp mang gói mắm thái đã được gói kĩ càng mở ra, múc lấy mấy muỗng đầy cho sang bên của dĩa thịt sắp sẵn, rồi lại tất tả chạy sang tiệm tạp hóa hàng xóm mua cho kì được kí bún trắng nõn nà, mấy xấp bánh tráng măn phơi sương kèm một chai rượu còn đùng đục hạt nếp lên men. Này nhé, trên tấm phản gỗ đen mun đặt ở hàng hiên trước nhà, khách phương xa nhón tay gắp tí bún, tí thịt, tí mắm thái, lại thêm vào lát khế chua, lát chuối chát, vài cọng rau sống, lại rác lên chút gừng cắt nhỏ, bỏ vào trong miếng bánh tráng tròn đã thấm nước, cuộn lại cho khéo, chấm vào chén nước mắm chua ngọt pha sẵn, cắn kèm trái ớt chín đỏ, nhai từ tốn mà lòng dậy lên bao cảm giác khó tả. Ăn rồi đấy, giờ thì hãy nâng ly rượu nếp mà đáp lại cái tình hiếu khách của lão nông tinh tế, cụng cái tách, nhấm ly rượu thơm nồng, ta khà một tiếng rõ dài để cho thỏa cái khoái khẩu à không, khoái cả ngũ quan, khoái cả toàn thân thể. Thiệt là đã! Thiệt là “bắt”! Đừng có chê tôi là “bợm” nhé, chỉ là bữa nhậu tài tử, ấm nồng của những tri kỉ đồng điệu, phải lòng con mắm mà thôi. Chủ khách cùng khề khà trong thanh bình nơi thôn xóm, thưởng thức thú ẩm thực dân dã, mặc cho nhân tình thế thái xoay vần không ngơi nghỉ.

Thử hỏi những người con xa Tổ quốc, trong lòng họ nhớ những gì? Phải chăng có một góc dành riêng cho bữa cơm cá mắm dung dị, thơm lừng mà đậm đà tình nghĩa gia đình, tình nghĩa xóm riềng? Con mắm từ lâu đã len lỏi qua kí ức của cha ông, trở thành sợi chỉ kết liên nhiều thế hệ ở sông nước miệt vườn nói riêng và đất nước Việt Nam nói chung. Với những ai đã trót phải lòng con mắm luôn cảm thấy hạnh phúc đượm nồng gần gũi trong vị mắm chua, cay, mặn ngọt. Con mắm đằm thắm, nhẹ nhàng vuốt ve cả ngũ quan của con người như một cô gái thôn quê chân chất, mặn mòi và khỏe mạnh chăm sóc người thương. Thảng hoặc, có lúc nào đó bỗng dưng lại dậy lên nỗi nhớ nơi nhau rún, thì hãy để cho con mắm đem cái duyên tình của quê hương làm vợi bớt đi nỗi niềm xa xứ.

Phan Khắc Huy
(thân tặng bạn Cat)

Thursday, 7 January 2010

The Beginning!!

Well, this blog is being started a couple weeks after the engagement, but that's ok. Who actually starts their blog on that same day?? :D 


So! The story as to how Cameron and I (Leila) met. 

We both work out in West Valley, on 3500 S, right by Bangerter Highway. Cameron works at Zions Bank and I work at DownEast Outfitters Clearance Center. We met when I transferred stores from the Sandy store, to the Clearance Center as assistant manager. So I got to go to the bank and do my store deposits! :D Which was actually a super cool thing for me to do, cause I hadn't been allowed to do them at my previous store. I felt super special!! So anywhoo! Cameron was one of the two tellers that did my deposits the most. Eventually after much flirting (on my side, apparently....) I decided to invite him to my birthday dinner at PF Changs, forgetting to mention that it was on a saturday night, not sunday (which was my actual birthday). Cameron politely declined (thinking it was sunday) saying he couldn't go. 

Sad :( 

So then, about a week and a half later (in a still embarrassing moment for me...) as I was leaving the bank, I went to him and informed him that since he did not come to my birthday dinner (which at that point, I had already realized that I hadn't told him it was saturday), he should get me a gift. He was taken off guard and offered me a Dum Dum. I said no, be creative and then turned to leave. At that point, he asked me when the last time I had my portraits taken, which then I was taken off guard. I told him I couldn't remember when, and he offered a free portrait session, cause he had just started his photography business. Build up his portfolio. So I agreed to check out his website and let him know if I thought it would be a go or not. Which I did, noting in the process, that he had a number up in which to contact him. I asked a couple days later whether that was his cell phone number, and whether he had texting. "Unlimited!" Excellent. I informed him that I'd love to do a session with him, and that I would either call him or text him. 
By the time the weekend before the shoot came, I invited him to a movie with me (I was in quite the mood for a good movie) and he accepted. (Hurrah!!) Our First Date consisted of going to see The Proposal, walking around the proposed locations for the photo session, walking around Temple Square and getting a very late night meal at Village Inn. Best. First. Date. Ever. (at least for me.) The rest of the week, we were inseparable. The photo shoot was super fun and turned out great. 



And that's the beginning of our story. :) Kinda makes you want to cry, don't it?