Wednesday, 5 December 2012

Black Swan: Cuộc đấu tranh đạt tới sự cân bằng hoàn hảo



Black Swan - đáng lẽ hồi chiếu phim này tôi nên ra rạp xem, dù cũng được
biết nhiều cảnh bị cắt. 108 phút phim trôi qua và tôi không ngừng suy
nghĩ lại những gì vừa chứng kiến. Và tôi tự hỏi vì sao Darren Aronofsky
lại đặt tên bộ phim của ông như vậy.


Nina (Natalie Portman) đã hoàn thành xuất sắc vai diễn và mãn nguyện
khi cảm nhận được sự hoàn hảo. Nhưng đó không phải sự hoàn hảo trong lốt
của Thiên Nga Đen hay Thiên Nga Trắng. Sự hoàn hảo của Nina là sự cân
bằng tuyệt đối giữa kiểm soát và đánh mất bản thân, giữa Cái Ấy - Cái
Tôi - Cái Siêu Tôi
trong quan điểm của phân tâm học (Id - Ego - Super
Ego
).




Mở đầu phim, chúng ta nhìn thấy một Nina với tính thiện,
những quan niệm đạo đức được hình thành từ sự giáo dưỡng của người mẹ.
Bản ngã (Ego) của Nina bị kiểm soát và chi phối gần như tuyệt đối bởi
những quan niệm đạo đức ấy (Super Ego). Sự mất cân bằng quá lớn khiến cô
hoàn thành xuất sắc một Thiên Nga Trắng trong sáng, lương thiện nhưng
không thể diễn được một Thiên Nga Đen với sự quyến rũ xuất phát tự nhiên
từ bản năng, dục vọng (Id).



Id bị kiềm chế quá thô bạo nên bắt
đầu phản kháng. Ban đầu chỉ là những vết cào cấu trong vô thức. Tiếp đó
là dục vọng được khai mào sau yêu cầu đánh mất bản thân của thầy
Thomas. Thế nhưng dục vọng đó vẫn chưa thể thoát khỏi vòng kiểm soát của
người mẹ (Super Ego). Đó là những hành động như ép cắt móng tay, yêu
cầu ngừng cào cấu, hay túc trực bên Nina khi cô ngủ. Khi Id của Nina
đang được Ego thỏa mãn thông qua thủ dâm, thì ngay lập tức bị ngăn chặn
khi Nina nhìn thấy mẹ đang ngủ trên ghế salon.



Sự phản kháng
của Id ngày một mạnh mẽ hơn khi cô gặp và tiếp xúc với Lily - con Thiên
Nga Đen hoàn hảo mà cô đang muốn đạt được: sự quyến rũ, phong cách tự
nhiên, mất kiểm soát bản thân.



Cái tôi của Nina ban đầu chỉ là
sự cố gắng theo đuổi phong cách diễn của Lily nhưng như thế là chưa đủ.
Một quá trình trong phân tâm học được gọi là đồng nhất hóa đã diễn ra. Id bắt đầu tỏ ra thắng thế Super Ego, cái tôi của Nina tìm cách hòa
nhập với Lily, coi Lily là cái tôi lý tưởng cần phải đạt tới. Nina cần
phải trở thành Lily một cách tuyệt đối. Cô buông thả bản thân khi tới
quán bar, dùng thuốc lắc, nhảy điên cuồng và đạt đến đỉnh cao khi cô thủ
dâm và nằm mơ làm "chuyện ấy" với Lily.



Bản năng, dục tính của
Nina đã trỗi dậy mạnh mẽ và kiểm soát cái tôi. Người mẹ - cái Siêu Tôi
từng nắm quyền kiểm soát lúc này trở nên yếu ớt. Id của Nina bắt đầu suy
nghĩ một cách thú tính, tìm mọi cách để sinh tồn. Nó cho rằng không thể
có hai con Thiên Nga Đen trên đời, không được đánh mất cơ hội để thể
hiện sự lý tưởng và hoàn hảo đã cất công tạo dựng suốt thời gian qua.



Một ảo tưởng tương tự tính đa nhân cách được tạo ra. Cái tôi thứ 2 -
Lily
bị chính cô giết chết bởi sự phản kháng khi quyến rũ Thomas và
chiếm đoạt vai diễn. Lily không còn là thứ chi phối Id của Nina nữa, cô
đã thực sự trở thành Thiên Nga Đen, bản năng của cô trở nên tuyệt đối,
giống như Super Ego của cô đã làm được lúc ban đầu.



Nhưng chính
sau thời điểm đó, Nina tìm lại được chính mình. Cô hiểu rõ từng động
cơ, suy nghĩ và hành động. Cô nhận thức rõ mình đang tự hủy hoại bản
thân. Khi Nina đã đạt được sự đánh mất bản thân hoàn toàn giống như sự
kiểm soát bản thân tuyệt đối, cũng có nghĩa là Ego của Nina đã cảm nhận
được sự tối thượng của cả Id lẫn Super Ego - một sự cân bằng hoàn hảo.



Khi cô hoàn thành vở ballet và ngã xuống tấm đệm trắng, cô không phải
là Thiên Nga Trắng, cũng không phải Thiên Nga Đen. Cô chính là cô -
Nina. Một Nina thực sự trưởng thành khi cân bằng được cả ba mặt trong
con người mình. Một Nina vừa tự do tuyệt đối vừa kiểm soát bản thân một
cách tuyệt đối. Đó chính là "sự hoàn hảo" mà cô đã cảm nhận được.



Đặt tên bộ phim là Black Swan - Thiên Nga Đen, có lẽ Darren Aronofsky
đang muốn thức tỉnh những người xem về cách sống, quan điểm sống. Những
chiếc mặt nạ Siêu Tôi, mặt nạ Tôi che giấu những khao khát bản năng.
Chúng ta né tránh, để nó chìm nghỉm trong vô thức, chúng ta luôn cố tỏ
ra mình sống một cách có đạo đức và hướng tới những giá trị tốt đẹp.
Nhưng sự hoàn thiện bản thân, kiếm tìm sự lý tưởng theo hướng đó là
không hoàn hảo như chúng ta suy nghĩ. Bởi khi ấy, chúng ta bị mất cân
bằng và không thể thỏa mãn mình ở những nhu cầu sinh tồn tối thiểu. Hãy
kiếm tìm sự cân bằng hoàn hảo.

No comments:

Post a Comment